( Không Nhẫn Tâm Không Phải Là Cộng Sản )
TNCG - sau một thời gian vật lộn với sự đớn đau về thể xác do bệnh tật và cùng với nỗi nhớ da diết người con trai duy nhất là paulus Lê Sơn, cuối cùng chúa đã gọi bà Maria Nguyễn Thị Tần về với chúa mà không được gặp mặt con trai, ai đã nhẫn tâm chia cắt mẹ con anh?, chính là cái chế độ độc tài CSVN, chúng đã tự hào là “dân chủ gấp vạn lần tư bản”.
Ngày Lê Sơn bị bắt, mẹ của anh cũng bắt đầu lâm bệnh nặng và từ đó bệnh tật luôn hoành hành bà, chắc hẳn rằng không ngày nào bà không mong mỏi được gặp mặt đứa con trai duy nhất của mình, được con trai cầm tay và an ủi bà trong cơn đau đớn của bệnh tật. Nhưng hỡi ôi những kẻ bắt bớ và giam cầm anh là một lũ “lòng lang dạ thú”,nào đâu cảm nhận được nỗi khao khát đó của người mẹ đang ngày đêm chống chọi với nỗi đau tinh thần và thể xác đó. Niềm vui của mẹ duy nhất lúc lâm bệnh là được có Lê sơn ngồi cạnh bên chăm sóc cho mẹ dù chỉ một lần, nhưng bọn chúng đã cướp đi niềm mong ước cuối đời của mẹ.
Long đong vất vả suốt một đời để nuôi anh ăn học chắc hẳn mẹ cũng đã thỏa lòng và tự hào với người con của mẹ, mặc dù giờ đây làm bạn với anh là bốn bức tường và song sắt. Chắc hẳn mẹ anh cũng biết rằng những việc anh làm và sự chia cách của hai mẹ con là vì chính nghĩa, vậy nên dù cho có bệnh tật và rất muốn gặp anh nhưng lại không gặp được mà mẹ vẫn không tỏ ý than trách một lời nào về anh.
Bất cứ ai cũng có mẹ, những người bắt bớ, giam cầm, chia cắt Lê sơn và mẹ của anh, họ cũng có mẹ. Không biết họ có hiểu cảm nhận được nỗi lòng của mẹ Lê Sơn trong lúc lâm nguy hay không, có cảm nhận được nỗi lo canh cánh trong lòng của một người con khi mẹ lâm bệnh nặng mà mình không ở bên?. Nếu đó là họ thì họ sẽ thế nào?, chắc chắn rằng họ không bao giờ muốn hoàn cảnh như Lê Sơn sẽ đến với bản thân họ, nếu những người công an cs cũng là con người, cũng có trái tim biết yêu thương chắc chắn họ sẽ cảm nhận được tâm trạng của một người con với nỗi lòng được gặp mặt mẹ trong những giờ phút nguy cấp của mẹ. Mà sao họ nhẫn tâm đến vậy, đã chia cắt mẹ con Lê Sơn trong lúc bà đau yếu, đến giờ phút bà lâm chung mà cũng không được một lần gặp mặt con lần cuối nữa. Thương cho hoàn cảnh của Lê Sơn nhưng cũng tôi nghiệp thay cho những người công an nhân dân chỉ mới sống với phần con mà vứt bỏ phần người, họ như chẳng có trái tim.
Nguyện xin thiên chúa cho linh hồn bà được nghỉ yên trong chúa, cũng xin chúa an ủi anh Lê sơn nhất là trong giờ phút này, chắc hẳn rằng anh sẽ không khỏi đau đớn và tiếc thương vì sự mất mát đau thương này, xin chia buồn cùng anh.
Anton.Trần An - TNCG
http://thanhnienconggiao.blogspot.com/2012/04/that-nhan-tam.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét