Không thể để đất nước điêu tàn và cuộc sống của anh chị em ta mãi mãi tăm tối. Anh chị em ta hãy đoàn kết một lòng, rầm rộ xuống đường để phản đối chính sách bóc lột thậm tệ của chế độ tư bản đỏ. Kiên quyết đấu tranh đòi cho bằng được quyền lợi chinh đáng như tiền lương đúng với sức lao động và các tiêu chuẩn an sinh khác…Kiên quyết đòi cho được quyền thành lập công đoàn độc lập để đứng ra bảo vệ mọi người khi quyền lợi của anh chị em bị giới chủ xâm phạm.
Điều cấp bách nhất hiện nay là anh chị em chúng ta xuống đường đòi cải thiện đời sống. Nếu cứ cam chịu thì tương lai của anh chị em ta càng mờ mịt hơn. Ở đâu có áp bức ở đấy có đấu tranh, đó là lẽ đương nhiên. Vì quyển lợi thiết thực của bản thân; vì tương lai tươi sáng của đất nước. Chúng tôi kêu gọi anh chị em công nhân Việt nam hăng hái xuống đường;biểu tình; đình công…Đòi hỏi nhà cầm quyền phải đáp ứng những nguyện vọng chính đáng. Chúng tôi luôn luôn sát cánh bên anh chị em.
Trong các khu công nghiệp ở miền Trung, có thể nói rằng, khu công nghiệp Điện Nam – Điện Ngọc – Quảng Nam có được 3 cái “nhất”: Công nhân thuộc nhóm đông nhất; Nhà trọ nhếch nhác nhất; Vệ sinh thực phẩm tệ nhất. Nhưng, nổi cộm hơn cả là cái nhất của công ty may Việt Vương, lương công nhân rẻ bèo nhất, công nhân hay đình công nhất và những cuộc đình công bị ém nhẹm bí mật nhất.
Một bảo vệ của công ty may Việt Vương cho biết, trong vòng hai năm trở lại đây, có đến 15 cuộc đình công của công ty vì lương quá thấp, cơm trưa quá tệ, nuốt không vào và chậm trả lương, nợ lương công nhân quá lâu khiến đời sống của họ hết sức khó khăn.
Giới chủ đã tính toán, nếu bỏ tiền nuôi công an, chỉ cần vài chục triệu đồng, trong khi tăng lương cho cả ngàn công nhân, tốn hơn nhiều. Vì thế công nhân Việt Vương không có cơ hội cựa quậy
Trúc Ty, 27 tuổi, làm công nhân ở Việt Vương được bốn năm nay, cho biết: “Cơm trưa ở đây kinh dị lắm, nhiều bữa phải ráng nuốt để cho có sức mà làm việc chứ chẳng ngon lành tí nào, nói là cho công nhân mỗi bữa cơm trưa 8 ngàn đồng nhưng trên thực tế, bữa cơm đó chừng 4 hoặc 6 ngàn đồng là cùng!”.
“Lương trả cũng rất bèo, bèo nhất trong khu công nghiệp này, em làm việc được hơn bốn năm trời mà lương vẫn chỉ có ba triệu đồng, có tăng ca cho lắm, thức khuya cho lắm vào cũng chỉ ba triệu rưỡi đồng là cùng. Thời buổi thứ gì cũng mắc mà đồng lương như vậy thì làm gì để sống chứ!”.
Những dãy phòng trọ tồi tàn, không có toilet riêng luôn là nỗi ám ảnh của công nhân khu công nghiệp Điện Nam - Điện Ngọc. (HÌNH LĐV)
Hùng, công nhân mới làm ở Việt Vương được hai năm, cho biết thêm: “Bảo vệ ở đây dữ lắm, họ cứ như cọp rình mồi đối với công nhân, dường như họ làm để lấy điểm với chủ nên chỉ cần một buổi làm việc mà mình đi toilet hai lần là tụi nó bắt, ghi vào điểm xấu, mai mốt đè ra trừ lương. Nhiều khi buồn tiểu cả buổi cũng phải nín!”.
“Khổ nhất là chị em phụ nữ có thai, họ hay đi tiểu, bị trừ liên tục, nhưng vì nhịn không nổi nên họ chấp nhận bị trừ mà đi, cách đối xử ở công ty này thiếu tình người, thiếu cả tính người. Chỉ có hai ông bảo vệ tên Linh và Phúc là tốt với anh em công nhân. Nhưng không bao lâu ông ấy bị đuổi việc”.
Chúng tôi tìm gặp một bảo vệ của công ty may Việt Vương, ông kể: “Giới chủ ở đây chơi hiểm lắm, họ không thèm đoái hoài gì tới công nhân, vì họ biết phần lớn công nhân là nhà nông, cần việc, họ ép lương, nuôi đám bảo vệ làm gián điệp báo cáo mọi phản ứng của công nhân. Không những thế, họ còn nuôi cả công an khu vực”.
“Thường thì bảo vệ sẽ là kẻ điều tra giùm cho giới chủ để tìm ra người cầm đầu các cuộc đình công, sau đó đích thân công an khu vực đến công ty, mời riêng người cầm đầu đó ra quán nước hoặc triệu tập lên đồn, ở đó họ sẽ hỏi cặn kẽ mọi yêu cầu, thắc mắc. Nếu thấy có thể mua chuộc được thì công ty sẽ cho lương của người cầm đầu đó tăng lên đáng kể để đứng về phía chủ, tiếp tục tìm ra những nhóm cầm đầu khác”.
“Trong trường hợp cảm thấy không mua chuộc được, công an sẽ giở biện pháp mạnh và giới chủ sẽ đuổi việc người đó. Mà nếu như có mua chuộc được, thì ba tháng sau, người công nhân được tăng lương đó cũng bị gài thế để đuổi việc thôi. Nói chung là vắt chanh bỏ vỏ, không hơn không kém!”.
Phía sau công ty Việt Vương. (HÌNH LĐV)
“Vì giới chủ đã tính toán, nếu bỏ tiền nuôi công an, chỉ cần vài chục triệu đồng cho mỗi năm, đã làm được khối việc, trong khi đó, tăng lương cho cả ngàn công nhân, tốn kém hơn rất nhiều. Chính vì thế mà công nhân Việt Vương không có cơ hội cựa quậy, nếu thấy nản thì tự nghỉ việc, công ty lại tuyển một lớp công nhân mới về làm, đỡ tốn kém hơn…”.
Tìm hiều về những cuộc đình công trong công ty Việt Vương, chúng tôi được Hiền, công nhân lâu năm công ty này cho biết: “Đình công, thậm chí gần như là biểu tình xảy ra thường xuyên lắm, nhưng mọi thông tin đều được bịt kín, không ai biết cả, vì công ty nằm sâu trong khu công nghiệp, mà khu công nghiệp có 2 cổng chính và phụ, hai cổng này đều có đồn công an túc trực, chỉ cần động đậy là công an có mặt ngay”.
“Công an đến, đầu tiên là trấn áp, cấm: Nội bất xuất, ngoại bất nhập, bắt công nhân ngồi xếp hàng mà đình công, không ai được phép dùng điện thoại hay máy ảnh, nếu dùng thì sẽ bị hốt ngay về đồn. Sau khi đình công, mọi thứ trong người của công nhân đều bị kiểm tra gắt gao…”.
“Ngày hết Tết đến, mà công ty vẫn chưa thấy nói gì, làm tăng ca mệt muốn đứt thở, lương vẫn chưa có, kiểu này chắc cũng đình công, nhưng đình cho vui vậy chứ họ có công an, nhà nước bảo kê rồi, mình chỉ có thua thiệt họ thôi!”.
Hiện nay, đời sống của công nhân Việt Vương đang hết sức khó khăn, Tết sắp đến, nhưng tiền lương của họ vẫn bất ổn.
GHI CHÚ: Lao Động Việt là liên minh của các tổ chức lao động trong và ngoài nước, gồm: Phong Trào Lao Động Việt, Hiệp Hội Đoàn Kết Công Nông, và Ủy Ban Bảo Vệ Người Lao Động Việt Nam
Hồng Hạc (Thành viên Lao Động Việt - ngày 26/1/2013 chao@laodongViet.org)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét