Thứ Ba, 5 tháng 2, 2013
Thơ Trần Đức Thạch: Khai bút đón xuân
Khai bút đón xuân
Câu thơ mang tinh thần tranh đấu
Đón xuân về khí thế mới thêm hăng
Lửa khát vọng Tự Do nung nấu
Cho ngày mai Dân chủ Công bằng.
Xin chào cháu! Phương Uyên nơi ngục thất
Vẫn xinh tươi như đóa mai vàng
Xin chào anh !Lê quốc Quân bất khuất
Thắm sắc đào trong giá lạnh hiên ngang.
Chào năm mới! Chào những người yêu nước
Chào non sông chào dân tộc Tiên Rồng!
Bừng hào khí Đông A thuở trước
Khắp năm châu người Việt một lòng.
Đất nước đang “ Ngàn cân treo sợi tóc”
Cả thù trong cấu kết với giặc ngoài
Hãy chặn đứng những âm mưu thâm độc
Trách nhiệm này không phải của riêng ai...
Nào! Rầm rập đi vào mùa xuân mới
Già trẻ gái trai hừng hực xuống đường
Niềm vinh dự phía tương lai đang đợi
Những trái tim nhiệt huyết với quê hương.
Dòng sông tưởng nhớ
Quý tặng các bạn trẻ tổ chức đêm hoa đăng trên sông Hồng.
Ba chín năm Tổ quốc mất Hoàng sa
Bảy mươi tư chàng trai không về nữa
Sông Hồng đầy vơi khôn nguôi sóng vỗ
Cuồn cuộn một dòng hướng biển đông...
Những người con bảo vệ non sông
Bị cố tình quên trong âm mưu lừa dối
Người yêu nước bị quy là có tội
Dân tộc này nông nỗi đến oái oăm...
Vẫn còn đây văn hiến bốn ngàn năm
Sông Hồng sáng hoa đăng đêm tưởng nhớ
Các bạn trẻ vượt lên nỗi sợ
Bày tỏ lòng tôn kính tới cha anh...
Dâng các anh những ngọn nến lung linh
Dâng các anh đóa hoa sen thơm ngát
Đêm hoa đăng sông Hồng dào dạt
Niềm thương nỗi nhớ Hoàng sa...
Vâng! cho tôi được góp câu thơ
Làm giọt nước trong dòng sông tưởng nhớ
Hoàng sa Việt Nam ngàn đời muôn thuở!
Chân lý chủ quyền là xương máu các anh.
Những ngày tưởng nhớ bảy mươi tư vị “Vị quốc vong thân”
Ông Trần Đức Thạch, một nhà thơ, năm 2008 bị bắt giữ sau khi tham gia biểu tình với các gia đình ngư dân huyện Hậu Lộc, Thanh Hoá có nạn nhân bị TQ bắn giết trên biển Đông năm 2005. Ông cũng đã cùng một số nhà đấu tranh dân chủ như các ông Phạm Văn Trội, Vũ Hùng, Nguyễn Xuân Nghĩa, Ngô Quỳnh, Nguyễn Mạnh Sơn, Nguyễn Văn Túc, Nguyễn Kim Nhàn treo biểu ngữ kêu gọi dân chủ trên cầu Thăng Long. Ra toà ông bị nhà cầm quyền Hà Nội kết án 3 năm tù giam và 3 năm quản chế cới tội danh “tuyên truyền chống nhà nước”.
Sống Trong Vùng Cấm
Chúng có thể giết tôi,
Trong vùng cấm mà không ai biết.
Tên trung tá công an Trần Văn Thiết
Trắng phớ thẳng thừng:
“Nếu mày còn nhắc đến dân chủ, tự do, yêu nước,
Tao sẽ cho đám công an trẻ đánh chết.
Bọn tao chỉ mất một tờ
giấy lập biên bản mày tự sát là xong”
Ghê gớm không ?
Luật pháp của nền độc tài chuyên chế,
Chấp nhận thực tế,
Cái đầu tôi buộc phải hiên ngang
Trong thẳm sâu nghe phụ tổ thét vang
Thà làm quỷ nước Nam,
Không làm vương đất Bắc.
Tôi nhìn mặt tên Trần Văn Thiết
Như ngày xưa tổ tiên nhìn Trần Ích Tắc,
Muốn xúc đổ đi những gớm ghiếc bọ giòi.
Chúng có thể giết tôi,
Trong vùng cấm mà không ai biết
Sự sống mong manh khắc nghiệt
Lê thê từng phút từng giờ
Tôi đồng cảm với nhà đấu tranh cho tự do. Được biết, ông Trần Đức Thạch nguyên là chiến sĩ giải phóng quân về sau đã phản tĩnh, viết nhiều bài có giá trị.
Trả lờiXóa