THƯỢNG NGÀN
Mác khi đưa ra lý thuyết của mình cho rằng giai cấp công nhân công nghiệp là đầu tàu của phát triển lịch sử, có mang trong mình một sứ mệnh thiêng liêng. Kể từ đó các đảng CS đều tự cho mình là đội tiên phong của giai cấp công nhân, và với sứ mạng thiêng liêng đó, phải nhất thiết cầm quyền mãi mãi để thực hiên chủ nghĩa CS. Thật ra đây chỉ là sự mê tín và huyễn hoặc của Mác, bởi vì Mác tin vào quy luật biện chứng của Hegel và suy ra lịch sử thế giới là lịch sử biện chứng theo giai câp vô sản. Sự huyền hoặc của Mác thật rất tai hại. Cũng chính vì thế ông ta chủ trương chuyên chính hay độc tài vô sản với bao những hệ lúy của nó đối với nhân loại. Thế nhưng đã từ lâu các đảng CS tuy về công khai đã phủ nhận nguyên tắc chuyên chính của Mác, tuyên bố dân chủ, nhưng thực chất tâm lý bên trong vẫn chưa khi nào rời bỏ quan điểm đảng phải duy nhất cầm quyền và làm cách mạng CS, dù trong thực tế có thấy bất khả thi cũng lại là chuyện khác.
Thật ra bỏ qua tính cách mê tín trong quan điểm của Mác sang một bên, mọi người ai cũng kinh nghiệm thấy được rằng mỗi cá nhân luôn được quyết định bởi các yếu tố như ý thức đạo đức tốt hay xấu, trình độ nhận thức cao hay thấp, có nhiều hay ít năng lực cá nhân, có thiện chí đối với xã hội hay không có thiện chí đối với xã hội, tức hoàn toàn ích kỷ. Có nghĩa con người có khi có mặt đào tạo được, những cũng có mặt không đào tạo được hoặc không thể đào tạo được hoàn chỉnh là do tính khí, bản chất, và mặt tâm lý ý thức riêng như trên đã nói. Bởi vậy bất kỳ tập thể nào cũng đều được kết tập do các cá nhân và chịu điều kiện do chất lượng các cá nhân làm thành nó. Trường hợp các đảng phái chinh trị hay các chính đảng cúng đều như thế. Nói khác mọi đảng phái đều biến động hay chuyển biến theo hoàn cảnh lịch sử, theo quá trình tồn tại và lão hóa hoặc tác động do hoàn cảnh của mình. Do đó việc thần thánh hóa một đảng hay thần thánh hóa các cá nhân nào đó đều mang tính chất mị dân, phản thực tế, phản tiến hóa, tức phản động. Có nghĩa chỉ có cơ chế dân chủ tự do trong xã hội là hợp tình hợp lý nhất. Bởi vì nó linh hoạt, mở rộng, không bị bó chặt trong bất cứ một hệ thống độc đoán, cứng nhắc, chủ quan nào. Chỉ có cơ chế thoáng, tự do dân chủ mới tránh được mọi sự nô lệ hóa cá nhân cũng như xã hội, tránh mọi tệ nạn cá nhân hay nhóm cá nhân lũng đoạn, nô lệ toàn xã hội. Cho nên người đưa ra lý thuyết không cẩn thận là làm hại xã hội.
Cũng vậy một đấng quân vương lập quốc nếu không chọn được lý thuyết đúng, không xây dựng được cơ chế xã hội tốt đẹp cho muôn đời cũng chỉ là đấng quân vương tồi, cho dù có được vạn tuế hay sơn phết, bốc thơm bao nhiêu cũng thế. Vấn đề người lãnh đạo đất nước minh quân là cốt xây dựng một nền móng tốt đẹp, vững chãi, lâu bên cho xã hội, không phải chỉ có xây dựng đội ngũ nhân sự làm tay chân cho mình. Chính trị là một thực tế phù hợp và chính trị là một khoa học đúng đắn hay không đều cốt chỉ hội đủ và thể hiện được tất cả những điều đó hay không.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét