Lê Giảng, Hà Tây
Chắc chắn rằng trong quá khứ, đảng CS đã từng nhiều lần giật dây những đảng phái, tổ chức, mặt trận...bù nhìn do họ tạo nên. Trong tương lai, có lẽ cũng vậy.
Nhưng, vấn đề ở đây, trong hoàn cảnh hiện nay, đảng CS có dám chấp nhận cho phép chính thức, hoặc bán chính thức, những tổ chức, đảng phái như vậy xuất hiện hay không. Tôi nghĩ, nếu họ dám, đó là một ân phúc cho nhân dân VN.
Nếu tôi nhớ không lầm, CLB Những người Kháng Chiến chống tham nhũng của một số cựu chiến binh ở Sài Gòn đã bị "dọn dẹp" không thương tiếc. Rồi gần đây nhất, Câu lạc bộ Nhà báo Tự do của ông Hải, bà Tần và...hình như Anh Ba SG thì phải, một câu lạc bộ nhỏ nhoi với mấy người sáng lập không có sau lưng một cán bộ cao cấp nào đỡ đầu, cũng bị nhanh chóng tóm gọn.
Trong thời đại thông tin phẳng như hiện thời, khả năng những tổ chức, đảng phái đó kết hợp được đội ngũ đông đảo là điều trong thấy trước mắt. Với đảng CS, đó là một nguy cơ đáng sợ nhất.
Không thể có chuyện đảng CS tự nguyện cho phép chuyện đó nếu không bị tình hình chính trị xã hội thúc ép tới không thể cưỡng được. Bởi vì, đó là một nguy cơ thực sự cho chuyện tồn tại của bản thân đảng CS.
Trong thời điểm này, tinh thần phản kháng với bạo quyền và sự độc đoán của đảng CS lên cao hơn bao giờ hết. Sự công khai danh tính khi phát biểu những lời "nghịch nhĩ" với đảng CS càng ngày càng được nhân rộng.
Công bằng mà nói, người dân đã bớt sợ hãi. Đó là một thuận lợi vô cùng to lớn mà những người "lọc lõi chính trường" như ông Đằng, ông Nhuận hẳn đã nhìn thấy. Không phải ngẫu nhiên mà phát biểu công khai của ông Đằng, ông Nhuận...vang lên vào lúc này mà không phải một, hai năm về trước, hoặc đồng thời với sự xuất hiện của trang BauxitVN của Gs Huệ Chi. Ông Đằng, ông Nhuận không phải là chính khách gà mờ, cũng không phải là trí thức như Giáo sư Chi, hẳn các ông phải tính toán theo kiểu gì đó để tung bài viết Vài suy nghĩ bên giường bệnh...ra với công chúng.
Đánh giá độ chân thật hay tính khả thi của hành động trên ngay lúc này là không thể. Tuy nhiên, như một chân lý, phải cất bước mới đi được. Không chịu đặt bước chân đầu tiên, sẽ không có bất cứ cuộc hành trình nào.
Trong sâu thẳm trái tim mình, tôi tin chắc rằng, nếu trong năm nay, hoặc năm tới, một chính đảng mới toanh (hoặc kể cả sử dụng lại những tên cũ) được ra đời trên đất nước này, tinh thần dân chủ đã đặt một bước tuyệt đối quan trọng trên con đường dẫn tới thành công.
Từ đây tới cuối năm, ngoài ông Đằng, ông Nhuận, sẽ có thêm ít nhất dăm bảy tên tuổi lớn ở nhiều thành phần sẽ cùng "góp gạo nấu cơm chung" với hai ông kể trên.
Từ bài đầu tiên của ông Đằng cho tới bài "Phá xiềng" của ông Nhuận, ngôn ngữ lẫn văn phong đều tăng cấp độ phản kháng và minh định. Nó không còn khoác lên mình chiếc áo dè dặt cẩn trọng của trang BauxitVN thời gian vừa qua.
Cho tới cuối năm nay, những bài viết sau (kể cả tuyên bố giữa một hội trường hay công viên nào đó) của ông Đằng, ông Nhuận hay rất có thể của nhiều người khác chắc chắn sẽ tăng vọt về mức độ mạnh mẽ, quyết liệt.
Vấn đề là, trong thời gian tới, nhà cầm quyền có dám quyết liệt để bắt giam họ hay không. Nếu Hà Nội chọn phương án đó, họ có thể phải đối mặt với nguy cơ càng phải bắt giữ nhiều người hơn nữa. Đó là một kế hoạch mạo hiểm, vô cùng mạo hiểm.
Trong tình hình kinh tế đang đi đến bờ vực mà chưa có một kế hoạch vững chắc, đáng tin nào xuất hiện ngoài những vá víu mang tính chất đối phó, bất cứ một rối loạn xã hội nào cũng có thể vô tình bất chợt biến thành ngòi nổ.
Ông Đằng, và ông Nhuận (tôi tin chắc vẫn còn những con bài chiến lược khác chưa xuất hiện bây giờ) đang dồn nhà nước của đảng CS vào một ván bài vô cùng căng thẳng. Ông Đằng và ông Nhuận có thực sự đang nắm những lá bài tẩy ách chủ hay không, hay hai ông chỉ đang cố tình tháu cáy, không ai biết, chưa ai biết.
Tôi chợt nhớ tới câu trả lời phỏng vấn đài BBC của cô gái vừa được trả tự do P.Uyên...Tôi sẽ không vấp phải nữa lỗi hữu dũng vô mưu và sẽ có nhiều điều chưa đoán trước được...
Bước qua thế kỷ XXI, bánh xe lịch sử thế giới, và cả VN, sẽ có những đường lăn nhanh như điện xẹt không dễ mà đoán định. Thế cuộc không thể xoay vòng với tốc độ như của tiền bán thế kỷ XX, và, kể cả tốc độ tan rã của cả khối XHCN ở Đông Âu, chưa chắc đã là không kịp thở.
Và, với một cảm xúc thuần túy cá nhân, tôi đang tràn trề hy vọng, đời mình vẫn còn kịp nhìn thấy, và hạnh phúc được chứng kiến sự tan rã của cái thể chế độc đoán già cỗi này.
mọi đảng cs trên thế giới sẽ bị loài người vứt vào sọt rác trong khoảng 10 đến 20 năm tới không thể khác được, đó là đòi hỏi hợp quy luật của xã hội loài người và đạo lý tất yếu phải đi đến bởi có áp bức thì có đấu tranh. với chế độ độc tài cs hiện nay, sự lưu manh phản động đã thể hiện đến mức quá trắng trợn tàn bạo. người dân đã gần như bị tước bỏ mọi quyền sống quyền tự do của con người-họ sẽ tất yếu phải vùng dậy, và kẻ nào hgoan cố cưỡng lại quy luật ấy kẻ đó tất sẽ bị bánh xe lịch sử nghiền nát.
Trả lờiXóaTình hình đất nước hiện nay đang tẩy rữa những dối trá bưng bít và sự thât đã lộ ra để càng nhiều người biết hơn. Trong tôi cũng đang rạo rực về một mùa xuân sắp đến. Càng vui và tự tin hơn khi hiễu được bạn của tôi cùng những người xung quanh có cùng suy nghỉ về sự thay đổi của đất nước.
Trả lờiXóaMột người bạn của tôi nói rằng: Tớ chán ghét cái bọn cs này quá rồi! Nếu có ai đứng lên hô hào kêu gọi đấu tranh, tới sẽ cằm cờ đứng sau hàng ngủ của người đó ngay.