Đại Ngàn
Lý thuyết Cộng sản là lý thuyết của Các Mác khoảng giữa thế kỷ 19, tức cách đây đúng 250 năm. Nhưng chỉ đến cuộc cách Mạng Bônsêvích Nga 1917 mới được Lênin đưa ra áp dụng. Nghĩa là từ lý thuyết đến khi áp dụng khoảng 50 năm. Cũng có nghĩa nếu không có cuộc cách mạng của người Nga phá bỏ chế độ Sa hoàng cũng chưa chắc ai đã áp dụng nó vào chính trị thực tế. Người ta cũng biết nước Nga khi ấy là một nước Nga chủ yếu nông nghiệp và lạc hậu hơn các nước phương Tây khác. Trong khi về mặt lý thuyết, học thuyết Mác chỉ có thể áp dụng ở các nước tư bản tiên tiến nhất. Đó chính là sự nghịch lý mở màn của chủ nghĩa Mác trong thực tế.
Nhưng khi Lênin áp dụng chủ nghĩa Mác vào nước Nga, với bao biện pháp tốn kém mọi mặt một cách nghiêm trọng và vô vọng, cuối cùng chỉ 70 năm nó cũng hoàn toàn sụp đổ, tan rã. Chứng tỏ sự áp dụng không phải là chân lý khách quan cần theo mà chỉ là giả tạo, cưỡng chế, phi lý và hoàn toàn vô bổ nên tất yếu cũng phải thất bại, chằng khác gì một trái sống bị ép giú một cách thật sự vô nghĩa và cuối cùng kết quả cũng chỉ chín héo, không thể nào ăn được hoặc ích lợi gì hết.
Như vậy, điều đó chứng tỏ học thuyết Mác không có giá trị thực tế. Bởi nếu nó có giá trị thực tế, tất đã được mọi người hưởng ứng ngay từ đầu khi nó ra đời, và hoàn toàn là ý nguyện tự do, không cần dùng bạo lực khống chế, ép uổng một cách giả tạo. Nhưng bởi chân lý khách quan thực tế không có, nên dù có cưỡng bức áp dụng đến mấy cuối c ùng nó cũng thất bại trên toàn thế giới sau hơn non thế kỷ. Vì nếu nó là chân lý khách quan hay khoa học thật sự nó phải thành công ngay từ đầu, không thể thất bại cho đến nay.
Nhưng thực chất học thuyết Mác sai ngay trong lý luận : lý luận triết học, lý luận khoa học nói chung. Có nghĩa kinh tế, xã hội, lịch sử, văn hóa, chính trị nó đều sai tuốt luốt. Chỉ toàn mớ lý luận ngụy biện, phi thực chất, có thể nói hàm hồ và mơ hồ phần lớn các mặt. Một lý thuyết hoàn toàn không thực tế, sai cơ bản về mặt lý luận, sai cơ bản về mặt khoa học và nhận thức xã hội, nhưng chỉ ngụy biện và nhân danh bao giá trị không có thật, không thực chất thì làm sao mà áp dụng thành công được.
Cho nên ý nghĩa thành công tạm thời hay giai đoạn nào đó của chủ nghĩa Mác trong thực tế chỉ là do tuyên truyền, bạo lực, khống chế giả tạo, không hề do sự tự nguyện nào thực sự. Đó là ý nghĩa tuyên truyền tạo ra thêm tuyên truyền, bạo lực tạo ra thêm bạo lực, cưỡng chế tạo ra thêm cưỡng chế, khống chế tạo ra thêm khống chế, và nó cứ tiếp tục như vậy chừng nào còn tồn tại. Đó là tính cách giả tạo nơi mỗi cá nhân con người và nơi toàn xã hội liên quan trong đó. Chân lý giả thì không bao giờ có kết quả thật chính là điều hoàn toàn đơn giản như thế. Mọi cái giả tạo chỉ được nuôi bằng cái giả tạo cho đến khi mọi sự thật khách quan được hoàn toàn phổ biến hay sáng tỏ.
Nói chung sự tồn tại của chủ nghĩa Mác hay chủ nghĩa cộng sản trong thực tế chỉ hoàn toàn trên cơ sở giả tạo từ lý thuyết đến đời sống thực tiển xã hội. Có nghĩa nó không thể mang lại hạnh phúc và kết quả nói chung cho mọi người nào trừ những người cầm quyền để thực hiện nó. Đó là tính cách mọi điều gì Mác lên án đối với xã hội tư sản, xã hội tư bản thì cuối cùng nó lại hoàn toàn rõ nét nhất trong xã hội tư bản, thậm chí còn hoàn toàn nghiêm trọng hơn rất nhiều bởi vì nó được củng cố trên hai nguyên lý giả tạo. phản xã hội, phản con người là lý thuyết đấu tranh giai cấp và lý thuyết chuyên chính vô sản.
Có nghĩa bản chất học thuyết Mác trong áp dụng, nó có thể được uyển chuyển do tình thế khách quan bó buộc, đòi hỏi, nhưng không bao giờ xa rời khỏi nhưng ảo ảnh và các biện pháp, phương pháp cũng như các nguyên tắc cốt lõi của nó. Đó chính là nguyên do mọi cái đau của chủ nghĩa Mác khi áp dụng cho xã hội loài người chính là như thế. Cho nên thực chất nó chỉ là một lý thuyết để nghiên cứu cái sai cái đúng trong xã hội, một lý thuyết để tham khảo nhằm hướng xã hội đến cái đúng, nhưng không bao giờ áp dụng được trong thực tế vì nó hoàn toàn chỉ là ảo tưởng và giả tạo vì hoàn toàn phi ý nghĩa thực tế cũng như phi cơ sở và giá trị khoa học.
Nên nói chung lại học thuyết Mác khi áp dụng chỉ mang lại quyền lực cho thiểu số, quyền lợi cho thiểu số mà không bao giờ mang lại hạnh phúc chung cho toàn thể xã hội hay một đất nước nào hết. Điều này chính bản thân lý thuyết Mác đã hàm chứa ngay từ đầu trong mọi nội dung lý luận của nó, và trong thực tế áp dụng nó cũng hoàn toàn chứng minh hay hoàn toàn cho thấy điều đó. Đó là lý do tại sao chủ nghĩa Mác thực chất không bao giờ tiêu diệt đấu tranh giai cấp, mà chỉ đào sâu thêm, hằn mạnh thêm đấu tranh giai cấp thực tế trong xã hội. Từ quan điểm đấu tranh giai cấp như một sự hiểu biết ảo Mác đã biến đấu tranh giai cấp trở thành một thực tế nghịch lý và oái ăm trong xã hội chính là như thế. Mác đã thay nhiều điều xấu xa tưởng tượng hay cá biệt trong xã hội vào thành những điều xấu xa thực tế và thực chất cũng như đại trà lên toàn thể cuộc sống xã hội loài người chính là như thế. Đó là lý do tại sao bao người nông nỗi tin Mác như vị thánh giải phóng nhân loại, giải phóng xã hội, giải phóng giai cấp, nhưng thực tế thì điều Mác đem đến hoàn toàn ngược lại. Thực chất Mác không phải là ông thánh mà chỉ là người gây ra nhiều oan khúc, tệ trạng cho xã hội và con người. Đó chính là điều mà tất cả mọi con người có ý thức, có nhận thức, có lương tri ngày ngay cần phải thật tâm ngẫm nghĩ và nhận định lại. Thay vì Mác cứu vớt, cứu vãn xã hội thì chỉ làm cho xã hội tệ hơn, bởi vì Mác chủ trương độc tôn, cho mình là chân lý duy nhất đúng, và điều đó cũng chận đứng mọi đường hướng chấn chính khác nhau của xã hội, làm bế tắt xã hội một cách tuyệt đối nói chung, và đó cũng có thể nói được là trách nhiệm nặng nề hay tội lỗi thực tình của Mác.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét