Tám Cu Son
- Việc nhà nước xhcn (chiếm đóng trên lãnh thổ Việt Nam) chỉ để ca sĩ Khánh Ly trình diễn tại vùng chiếm đóng phía bắc mà không cho bà ca sĩ này vào các vùng phía nam, trung cho thấy có it nhất một các trong vấn đề sau đang tồn tại:
Thứ nhứt, nhà nước này biết rất rõ nó vẫn không thể nào chiếm trọn miền nam về mặt tinh thần.
Thứ hai, nhà nước này muốn tiêu diệt ký ức của nền văn hóa ở phía nam và trung. Dù rằng ca sĩ Khánh Ly không phải là biểu tượng, không đại diện cho văn hóa của miền nam, nhưng trong văn hóa miền nam ở vào một giai đoạn nhứt định nào đó có bao gồm một chi tiết gọi là chi tiết Khánh Ly. Việc ca sĩ Khánh Ly xuất hiện ở miền nam và trung, đối với người hai miền này sẽ là sự trỗi dậy của ký ức, có khi mạnh mẽ lắm không chừng. Việc xuất hiện của ca sĩ này ở miền bắc, ngược lại không có giá trị ký ức, nhà nước đỡ lo sợ hơn.
Thứ ba, hoặc nhà nước này đơn giản là đang làm cái việc chứng tỏ chúng ông đây là phía có quyền đưa ra những quyết định, một hình thức chứng tỏ quyền lực cai trị trong bất cứ dịp nào có thể của mô hình chuyên quyền mà mọi người thường thấy trên thế giới.
- Sự ồn ào, xôn xao quanh vụ ca sĩ Khánh Ly về Việt Nam của bên thích bên không, của chính quyền và của các hội đoàn trong ngoài nước cho thấy một điều: mỗi người Việt Nam phải mau mau lẹ lẹ tách cầm kỳ thi họa ra, đừng ràng buộc những ngành ấy vào cứu cánh chính trị thay vì chỉ là phương tiện chính trị mà thôi.
- Gởi cá nhân ca sĩ Khánh Ly: đã có rất nhiều người đi đi về về nhưng chả ai chống báng gì nếu họ không tuyên bố và phát biểu khiêu khích hay bất chấp.
- Gởi các bác yêu mến ca sĩ Khánh Ly: xin các bác vặn nhỏ volume để khỏi làm phiền hàng xóm.
- Gởi các bác không yêu ca sĩ Khánh Ly: xin các bác hãy thả. Hãy buông lỏng đi để có tất cả. Ông Trời đang ra tay theo kiểu của ông ấy mà nếu theo dõi, các bác sẽ thấy những oan ức, những lý lẽ, những sự that mà các bác muốn kể cho đồng bào mình nghe, muốn nói cho mọi người cảnh giác, vv… đã được toại nguyện, còn hơn vạn lần nỗ lực suốt 40 năm qua các bác đã làm cố gắng.
- Chuyện ông Cù:
Với tư cách một công dân, ông ta đã làm đúng, làm xong phần của ông ấy.
Trong khi mọi người nhân danh tự do suy nghĩ, tự do đánh giá và nhận xét của mình để đánh giá ông Cù, thì, họ quên rằng ông Cù cũng có cái quyền được làm, được suy nghĩ mà không chào đón bất kỳ ai chỏ mũi vào nhận xét hay đá đít ông ấy.
Chuyện ông ta bị đưa thẳng từ nhà tù ra phi trường một cách bất thình lình như cậu Tiến Trung về để cổng nhà gia đình mới hay, cho thấy nội tình còn nhiều điều cờ gian bạc bịp, ai bàn tán nhiều sẽ bị hớ hỉ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét