Chúng ta không thể để cho kẻ độc tài đè đầu cưỡi cổ nhân dân mình nhưng lại tự xưng là vinh quang, vĩ đại. Chúng ta không thể để kẻ độc tài cướp đi mọi giá trị về tinh thần và vật chất của người dân nhưng lại bắt họ phải ca ngợi chúng. Chúng ta không chấp nhận một nhà nước là kẻ thù không đội trời chung với nhân dân nhưng lại tự xưng là “Nhà nước của dân, do dân, vì dân, tất cả quyền lực thuộc về nhân dân”. Vì vậy, việc đấu tranh để xóa bỏ một chế độ nhà nước lừa đảo và cướp bóc là trách nhiệm của mọi người dân Việt Nam, là sự nghiệp của tất cả chúng ta.
Các
ông cướp chính quyền, tuyên bố và tự biến thành hiến/luật - chỉ có các ông mới
đủ tư cách, tài năng, trí tuệ độc quyền lãnh đạo muôn năm. Bao năm qua, các ông
cùng nhau thay ghế, đổi ngôi và giày xéo đất nước để ngày hôm nay các ông tuyên
bố chúng tôi có lỗi nhưng chúng tôi quyết định không xử phạt nhau. Thưa
các ông, đất nước này không phải là một con đĩ để các ông hành xác nó ngày đêm,
năm tháng để rồi khi “sự thật không thể né tránh” như lời ông Sang nói,
thì các ông rướm lệ chân thành thừa nhận và sau đó hân hoan tiếp tục sự
nghiệp hiếp dâm của các ông.
Thưa các ông, cái hệ thống chính trị của các
ông còn gì để ông Sang phát ngôn “Chúng tôi có
lỗi lớn, nhưng cô bác anh chị cũng phải nghĩ về trách nhiệm của mình, cùng hệ
thống chính trị đấu tranh chống tham nhũng”.
Các ông có tư cách gì để mở miệng “cô bác anh chị cũng phải nghĩ về trách nhiệm của
mình”? Các ông có uy tín gì để mong đợi “cô bác anh chị” cùng
với hệ thống chính trị của các ông đấu tranh chống tham nhũng - tệ trạng
từ chính các ông, từ một bộ phận suy thoái đạo đức không nhỏ, một bầy sâu
nhung nhúc bao năm nay phá nát đất nước tàn tạ này.
Các ông hè nhau bầm dập đất nước này như những
thằng hiếp dâm chà đạp thân xác thiếu nữ và bây giờ kêu gọi đứa con gái này phải
có trách nhiệm cùng với cái hệ thống hiếp dâm của các ông đấu tranh chống hiếp
dâm? Các ông nghĩ đất nước này, nhân dân này là những con đĩ?
Ông Sang khẳng định “người ta có thể trù úm một người, một nhóm
người nhưng không thể trù úm cả dân tộc này”.
Thưa ông Sang và các ông:
- Người ta chính là đảng của các ông. Là
tập đoàn 14 tên chóp bu trong đó có ông Sang, ông Trọng, có “đồng chí
X” vừa chính thức cùng nhau thừa nhận những “sự thật không thể né
tránh”; trong đó có 200 tên đồng phạm hiếp dâm được 14 tên hiếp dâm cho lên
ngồi ghế quan tòa để xí xóa tội hiếp dâm lẫn nhau.
- Không ai khác, chính đảng của các ông đang
trù úm cả dân tộc này, chính đảng của các ông bịt mồm, bao vây, đe dọa,
trấn áp, bắt giam, vu khống, xử án, bỏ tù những ai lên tiếng, vạch trần những
sai trái, tệ trạng mà ngày hôm nay, khi các ông đấu đá nhau, lập blog chưởi
nhau, không còn có thể đóng cửa che dấu, khi mà “sự thật không thể né
tránh” thì các ông phải thú nhận.
- Và thưa ông Sang, đảng của ông có tư cách gì
để lãnh đạo đất nước này khi chính ông thừa nhận nó đang trù úm một người,
trù úm một nhóm người và ông lên tiếng cảnh báo nó không thể trù úm cả
một dân tộc. Thưa ông, các ông chưa bao giờ được ngồi vào vị trí lãnh đạo
bằng tư cách. Các ông cướp quyền, nắm quyền lãnh đạo và chỉ ngồi lì ở vị trí
lãnh đạo bằng sự trù úm. Trù úm cả dân tộc. Trù úm đã hơn
75 năm qua.
- Trong thời gian qua nhiều người tỏ vẻ ủng hộ
các ông này khi các ông vì đỉnh quyền lực tấn công các ông khác.
Đừng huyễn mộng rằng người ta cho các ông là chính nghĩa, là dân tộc. Người ta
chỉ nghĩ và mong đứa con gái nhà lành chắc sẽ đỡ khổ, đỡ đau, đỡ khốn cùng hơn
khi bớt đi một đứa đại dâm tặc trong đám 14 đứa dâm tặc.
Khi ông Sang tuyên bố “chỉ có cân nhắc tình hình hiện nay, cân nhắc lợi hại thì
quyết nghị là không thi hành kỷ luật. Như vậy không có nghĩa là Bộ Chính trị
không có lỗi, không phải là cá nhân đồng chí ‘X’ không có lỗi” thì rõ
ràng là các ông cân nhắc tình hình của đảng ông, chứ không phải của
đất nước này. Chính xác là các ông cân nhắc lợi hại cho những cái ghế
quyền lực của các ông chứ chẳng vì thương yêu gì đến 87 triệu con người
không còn là đồng bào của các ông. Các ông vừa đóng vai phạm nhân, vừa đóng vai
quan tòa, vừa đóng vai những thằng đạo đức giả nghẹn ngào. Tất cả hợp lại làm
nên dáng vẻ của những thằng hề rẻ tiền.
Ông Sang nói: “Nếu chúng ta sợ hãi, cứ để những kẻ xấu len lỏi trong
Đảng, trong Nhà nước làm những điều sai trái, làm phương hại đến lợi ích quốc
gia, phương hại đến toàn dân chế độ thì thử hỏi toàn dân tộc này, toàn Đảng này,
toàn quân này chấp nhận được không? Chắc chắn không chấp nhận
được”.
Chẳng có kẻ xấu nào len lỏi vào
trong đảng của các ông. Chính các ông là những kẻ xấu.
Thằng nào len lỏi được vào đảng của các
ông để leo lên chức UVTUD, UVBCT, thủ tướng mà các ông đề nghị kỷ luật nhưng
không dám công bố tên họ rõ ràng trước toàn dân?
Thằng nào len lỏi được vào đảng của các
ông để nó đứng đầu nước đi bắt tay với những tên xâm lược, cướp biển, cướp đảo,
treo bảng Tam Sa trên đất của tổ tiên mình và nói: “Quan hệ hữu nghị truyền
thống Việt-Trung do Chủ tịch Hồ Chí Minh và Chủ tịch Mao Trạch Đông cùng các thế
hệ lãnh đạo và nhân dân hai nước dày công vun đắp đã trở thành tài sản chung của
nhân dân hai nước; mong muốn hai bên, trong đó có quân đội hai nước, tiếp tục
tăng cường hợp tác, giữ gìn và phát huy truyền thống hữu nghị tốt
đẹp”?
Thằng nào len lỏi được vào đảng của các
ông để nó đứng đầu đảng tuyên bố “Tình hình biển Đông không có gì
mới” khi mà quân xâm lược bắn, bắt, bỏ tù ngư dân, cắt cáp dầu và ngày đêm
xây dựng hạ tầng cơ sở trên lãnh hải, lãnh thổ Việt Nam theo kiểu năm dài tháng
tận để đất hóa bùn - đất biển của ta - thành vùng tranh cãi - thành vùng chủ
quyền của nó?
Đúng là toàn dân chẳng ai có thể chấp nhận được
những “kẻ xấu len lỏi” để làm những điều sai trái, phương hại đến lợi ích
quốc gia. Chỉ có các ông - những tên tội phạm vừa thú tội và tự tha tội cho nhau
đang công khai lỏi chẳng cần len phá tan đất nước này.
Thưa các ông, dưới sự cai trị vừa nghiệt ngã,
vừa lưu manh, vừa xảo trá của các ông, với năm chồng tháng chất bởi những bóng
ma cải cách ruộng đất, nhân văn giai phẩm cho đến những tấm gương tiền định của
Cù Huy Hà Vũ, Đoàn Văn Vươn, Trần Huỳnh Duy Thức, Hoàng Khương, Điếu Cày... đã
làm cho những “cô bác anh chị” của các ông phải hèn để sống. Nhưng chúng
tôi hèn mà không ngu. Nhưng chúng tôi không thể sống mãi với hèn để các ông hết
lần này đến lần khác xem chúng tôi như những con đĩ, muốn hiếp thì hiếp, hiếp
xong cân nhắc tình hình rồi nhận lỗi, nhận lỗi xong tự tha cho nhau và
hiếp tiếp, hiếp tiếp xong còn lên giọng chúng ta sợ hãi, cứ để những thằng
hiếp dâm len lỏi vào đảng hiếp dâm.
Thưa các ông, đủ rồi. Các ông có thể bắt, bắn,
giết và tàn độc như tên bạo chúa Hitler, người ta sợ nhưng không tởm không
khinh. Còn các ông, sự tàn độc cộng với dối trá, đạo đức giả thì còn làm người
ta tởm. Các ông muốn hiếp thì hiếp vì lúc này thân xác của chúng tôi còn nằm
trong vòng tay thô bạo của các ông. Nhưng đừng hiếp xong rồi lại quay qua vuốt
ve, âu yếm và đòi chúng tôi cùng có trách nhiệm với các ông về trận hiếp dâm tập
thể nhiều cơn này. Chúng tôi có thể cắn răng vì đau đớn nhưng đừng bắt chúng tôi
phải quay mặt đi để ghìm cơn mửa.
Con “đĩ” này ngày hôm nay của các ông
rồi cũng sẽ giống như con “đĩ” Libya, Tunisia, Ai Cập. Một ngày sẽ vùng
dậy lôi cổ các ông - những thằng hiếp dâm tập thể, hiếp dâm có tổ chức, hiếp dâm
có cơ chế - lên từ những ống cống.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét