Thứ Sáu, 19 tháng 10, 2012
TỪ NHỮNG CON SỐ ĐẾN VẬN MỆNH ĐẤT NƯỚC...
Chúng ta không thể để cho kẻ độc tài đè đầu cưỡi cổ nhân dân mình nhưng lại tự xưng là vinh quang, vĩ đại. Chúng ta không thể để kẻ độc tài cướp đi mọi giá trị về tinh thần và vật chất của người dân nhưng lại bắt họ phải ca ngợi chúng. Chúng ta không chấp nhận một nhà nước là kẻ thù không đội trời chung với nhân dân nhưng lại tự xưng là “Nhà nước của dân, do dân, vì dân, tất cả quyền lực thuộc về nhân dân”. Vì vậy, việc đấu tranh để xóa bỏ một chế độ nhà nước lừa đảo và cướp bóc là trách nhiệm của mọi người dân Việt Nam, là sự nghiệp của tất cả chúng ta.
Bài viết dưới đây phản ánh sự nghi ngờ của các Đại biểu Quốc hội về các con số thống kê ...! Cái chuyện những con số 'biết múa' từ lâu đã trở thành 'một văn hoá' của các chính trị gia chóp bu Việt Nam. Điều đó có gì lạ đâu!?
Một số Ngài Bộ Chính trị cùng về 'hùa' 175 Trung Ương Uỷ viên còn chẳng coi những con số ra gì mà chỉ dựa vào 'cảm tính' để đưa ra cái kết luận "Không kỷ luật BCT và một đồng chí UV BCT" thì làm sao trách con số Thống kê!
Nếu con số thật sự có ý nghĩa thì những thua lỗ, thất thoát, thiệt hại, tham nhũng lớn mà chính Báo chí trong nước đã đăng tải đã xảy ra hàng loạt tại các Tập đoàn Nhà Nước mà ít nhất đã có 02 ông Tổng giám đốc của Vinashin, Vinaline bị khởi tố, bị bắt giam, bị xử án tù và hậu quả đến ngày hôm nay nền kinh tế Việt Nam vẫn đang phải gánh chịu, nhưng những người đẻ ra nó chính là BCT và các ngài UV TƯ thì hoàn toàn vô can? Nhất là Người đứng đầu Chính Phủ trực tiếp điều hành đã dung túng hay 'nhẹ nhất' cũng thể hiện sự yếu kém, buông lỏng lại như kẻ ngoài cuộc hoàn toàn không mảy may phải chịu trách nhiệm gì? "Con hư tại cha mẹ", ông bà ta đã có câu vậy, song ở đây với danh nghĩa của 'Cả một TẬP THỂ' Ban chấp hành Trung Ương.... để rồi tất cả thành hoà cả làng!
Nếu con số thật sự biết nói thì một đất nước chỉ trong 01 năm kể từ khi ngài Thống đốc Bình lên đã đẩy hơn 200.000 doanh nghiệp đến chỗ bị bức tử, hàng triệu người thất nghiệp, 70% doanh nghiệp thua lỗ, thị trường vàng hỗn loạn, việc mua bán cơ chế để cho các Bố già bán khống hàng triệu lượng vàng, tạo ra một nhóm lũng đoạn, thâu tóm ngân hàng, doanh nghiệp.... Vậy mà ông Thống đốc vẫn 'nhơn nhơn' uốn ba tấc lưỡi trả lời trước bá quan cả nước đổ cho "các Thế lực phản động..."! Vậy mà Chính Phủ vẫn vô can?
Nếu con số thật sự biết nói thì con số tội phạm gia tăng, con số các vụ án oan sai, các vụ tố cáo, khiếu nại tăng chóng mặt thể hiện đời sống xã hội đầy bất ổn, các chính sách vĩ mô yếu kém, tuỳ tiện và trên hết là những con người của các cơ quan Quyền lực, các "ông bà đầy tớ của nhân dân" nhưng lại đang đè đầu cưỡi cổ nhân dân, đang thống trị, đè nén nhân dân để phải 'phòi' ra 'nén bạc' khi bất cứ khi nào và bất cứ việc gì mà các 'ông bà chủ' cần đến 'các đầy tớ'!
Một đất nước bị tụt hàng chục hạng trong bảng xếp hạng về tham nhũng chỉ trong có hơn 01 năm, vậy mà Chính Phủ với Trưởng ban chống tham nhũng chính là ngài Thủ Tướng với câu 'tuyên ngôn' nhậm chức khá ấn tượng "Không chống tham nhũng được thì tôi sẽ xin từ chức"! Vậy mà từ 'trong nhà' ngài Thủ Tướng ra đến 'ngoài đường', đâu đâu cũng tham nhũng mà có lẽ đã trở thành 'văn hoá' của giới 'đầy tớ của nhân dân' đến độ họ cho đó là việc bình thường và thản nhiên cầm phong bì bỏ túi trước chốn thanh thiên bạch nhật mà cứ như nơi không người!Vậy mà Thủ Tướng có thấy Từ chức đâu?
Nếu con số biết nói thì Viểt Nam đã bị cả thế giới lên án, các Tổ chức về con người, về nhân quyền lên án, cảnh báo sự gia tăng đàn áp dân chủ của Việt Nam, vậy có ai trong số BCT và 175 Ngài Trung Ương Uỷ viên bận tâm đến hay vẫn coi đó như chuyện của ai đó? Có lẽ khái niệm nhân dân đã không còn tồn tại trong não bộ của các giới chức Lãnh đạo Việt Nam?
Nếu con số còn có ý nghĩa và tính lô - gíc của nó thì làm thế nào Tập Thể 175 Ngài UVTƯ có thể 'can đảm' để đưa ra cái kết luận "Không kỷ luật..." đáng xấu hổ, tự phỉ nhổ vào chính các ngài - Những 'Tinh tú' của Đảng và hơn bao giờ hết là một sự chà đạp lên lòng tin của nhân dân một cách trắng trợn và không còn liêm xỉ!
Tất cả những gì đã và đang diễn ra ở Việt Nam chính là sản phẩm của một chế độ Độc Đảng, cái chế độ mà vận mệnh của dân tộc, của đất nước nằm trong tay một nhúm 175 'những đầy tớ' mà có lẽ phải đến 70% trong số đó là những 'đầy tớ' ăn trên, ngồi tróc, phè phỡn trên nỗi thống khổ của nhân dân, những 'đầy tớ' dùng 'cường hào, ác bá', dùng mọi ngón đòn bẩn thỉu, vi phạm pháp luật để đàn áp, để bịt miệng và để bóp chết nền dân chủ còn trong trứng nước ở Việt Nam.
Có nơi đâu như ở Việt Nam mà 'con dân' - những người chủ đất nước lại phải run sợ trước 'các đầy tớ' của mìnn? Nhân dân run sợ trước bóng ma ngục tù bất cứ lúc nào cũng chụp xuống đầu mình bất chấp luật pháp? Doanh nghiệp - Những chiến sĩ trên mặt trận kinh tế, đóng góp cho sự phồn thịnh đất nước thì luôn sống trong cảm giác rúm ró, lo sợ mà không biết lo sợ cái gì và từ đâu sẽ ập đến đầu mình, đến doanh nghiệp của mình?
Có nơi đâu như ở Việt Nam mà muốn làm những điều tốt, những điều giúp cho nhân dân, giúp cho đất nước, muốn làm điều thiện cũng bị cô lập, bị bôi nhọ, bị đối xử như những 'Quái thai'? Xem ra cái xấu ngự trị để đến nỗi con người Việt Nam không còn dám tin vào những điều tốt đẹp?
Có nơi đâu như ở Việt Nam, với 700 tờ báo và 64 đài phát thanh truyền hình độc quyền quản lý của độc Đảng, nhưng thực chất lại trở thành công cụ của các phe nhóm trong giới chóp bu dùng nó để phục vụ cho lợi ích của họ? Ngày hôm nay báo Tiền Phong đã đánh mất cả liêm xỉ khi đăng bài "Dư luận đồng tình với Kết quả của Hội nghị TƯ 6 "! Bản thân Tờ báo này liệu họ có tin vào chính điều mình đã đăng? Ít nhất 87/90 triệu đồng bào cả nước, mọi giới chức, nhân sĩ, trí thức, nhà khoa học, công chức, công nông, các bậc lão thành cách mạng, các thế hệ đã đổ xương máu vì giang sơn đất nước ... đã cảm thấy một nỗi thất vọng ê chề, một nỗi đau đớn gặm nhấm con tim khi những hy vọng mỏng manh cố vớt vát vào Đảng CS đã tan tành mây khói và đã đến lúc dân tộc ta không thể cho phép một chế độ độc Đảng với biểu tượng Búa & Liềm thật sự đã trở thành một Đảng phái dùng Búa và Liềm điều khiển nhân dân không khác thời trung cổ!
Những mảnh vụn cuối cùng của niềm hy vọng Đảng CS sẽ cải tổ, chuyển mình để tự cứu Đảng, tự cứu Dân tộc khỏi hoạ diệt vong và hoạ mất nước đã trôi theo cùng cái Kết quả của Hội Nghị Trung Ương 6 vừa qua!
Đã đến lúc Nhân dân Việt Nam cần phải tự tìm con đường cho chính mình để thoát khỏi sự u mê và thống trị của một nhúm 175 người đang điều hành đất nước này không phải bằng pháp luật mà bằng lợi ích cục bộ của chính cá nhân họ đã được núp bóng Đảng cộng sản Việt Nam!
Đã đến lúc nhân dân cần có thêm một chính Đảng nữa để song song phát triển, đấu tranh với Đảng cộng sản để những con người cộng sản phải thực hiện theo đúng tôn chỉ mục đích do chính họ đã đề ra từ khi khai sinh ra Đảng cộng sản. Không có sự cạnh tranh thì sẽ không thể có công bằng, không có chân lý và càng không thể có dân chủ!
Nhân dân Việt Nam - Một dân tộc thông minh, cần cù, chịu khó và đặc biệt bản tính kiên nhẫn, chịu đựng rất cao, nhưng đã đến lúc chúng ta không thể để tương lai của đất nước rơi vào thảm hoạ bị giành giật bởi lợi ích, bởi quyền lực cá nhân và đi đến bán rẻ đất nước cho các thế lực ngoại bang chỉ vì lợi ích của một nhóm người lấy danh nghĩa Đảng cộng sản Việt Nam.
Chỉ có chính nhân dân , chúng ta sẽ phải tự mình cứu lấy chính chúng ta, cứu lây một Việt Nam cho tương lai con cái chúng ta sẽ không bị rơi vào thảm cảnh như những con chim không tổ! Đã quá lâu rồi toàn thể nhân dân ta dù đang sống trên đất nước của chính mình mà phải sợ hãi đến cả cái bóng của chính mình!
Chúng ta có muốn con cái của Dân tộc Việt Nam phải chịu chung những gì chúng ta đã phải gánh chịu cả một cuộc đời không? Tương lai của con cái Việt Nam - con Lạc cháu Hồng thì phải có được lòng tự hào, phải được sống như một con người thực thụ, phải được yêu quê hương đất nước, phải được cống hiến cho quê hương đất nước...
"Nếu là chim tôi sẽ làm loài bồ câu trắng
Nếu là hoa tôi sẽ làm một đóa hướng dương
Nếu là mây tôi sẽ làm một vầng mây ấm
Là người tôi sẽ chết cho quê hương"
.....
Đàm Đức Đam - Quan làm báo
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét