Thứ Năm, 3 tháng 1, 2013
Còn bao nhiêu cô gái sẽ trở thành nạn nhân của "CƠ CHẾ KHỐN NẠN" này nữa hả Nguyễn Phú Trọng ????
DIỄN ĐÀN CÔNG NHÂN - đếu biết tư cách của các Đảng viên ĐCS ngày xưa thời chống Pháp hay Mỹ như thế nào, nhưng tôi biết rằng tư cách của toàn bộ đám Đảng viên ĐCS (cái gọi là…) ngày nay thì ngang bằng đám công an nữ "mò l ....n" (xin lỗi dùng từ không được thanh tục cho lắm) cô bé này. Vâng, tư cách của Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Tấn Dũng, Trương Tấn Sang và toàn bộ 3 hay 4 triệu Đảng viên hiện nay là cao trọng như thế, không hơn không kém.
Where is the "outrage" từ những công dân hạnh phúc của nước CHXHCNVN? Những năm sau 1975, đám công an, cai tù cho dù đã tàn ác, cùng lắm cũng đấm đá vài cái những người nữ tù nhân (như chị tôi đã từng bị đấm đá) nhưng họ ít ra cũng còn nhiều liêm sĩ hay không dám lạm dụng đến những chỗ "nhạy cảm" của đàn bà?
Còn bây giờ thì sao? Ngay tại một đồn công an ở Quận 1, nơi được cho là văn minh nhất của cả nước VN, lại có một hành động bỉ ổi vô liêm sĩ nhất mà ngay cả loài cầm thú cũng không làm hay không biết làm. Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang, Nguyễn Tấn Dũng và đám chóp bu suy nghĩ gì, phản ứng như thế nào khi biết được đám đàn em của bọn chúng "mò lồ.n" một cô bé vô tội như thế? Bọn chúng hả hê, gật đầu, tán dương và khen thưởng bọn đàn em du côn này, hay khiển trách hành động thấp kém hơn cả loài cầm thú?
Hởi cô bé vô tội kia ơi! Chú cảm thương và đồng thời khâm phục cháu đã không những có được nghị lực phi thường vượt qua trải nghiệm kinh hoàng vừa qua, mà còn đủ can đảm công khai những trò bỉ ổi họ đã làm với cháu. Cháu từ nạn nhân đã biến thành người chiến thắng, còn lũ công an + đám quan thầy của bọn chúng đã chỉ trong chốc mắt biến thành loài cầm thú trước hình tượng bất khuất của cháu.
Chú chỉ tiếc rằng, dân tộc VN (đa số) không có bao nhiêu người dám đứng lên gióng tiếng phản kháng chê trách những hành động đê hèn và cháu đã phải gánh chịu.
So sánh với cô gái vừa bị hiếp dâm và đã qua đời tại Ấn Độ trong tuần vừa qua, chú cảm thấy cháu vừa may mắn hơn nhưng cũng bất hạnh hơn cô gái ấy. Cháu còn sống sót trở về, nhưng cháu không có được sự chia xẻ, cảm thông mà cô gái xấu số đã được hàng triệu đồng bào của cô gái ấy xuống đường đòi lại công lý cho cô ta. Nói cho cùng, hành động tra tấn bỉ ổi của bọn công an đối với cháu và hành động hiếp dâm cô gái Ấn Độ của đám côn đồ, nếu so sánh về mức độ tàn bạo và bỉ ổi thì có thể nói là ngang nhau nếu không muốn nói là hành động xảy ra đối với cháu có khi còn tệ hại hơn. Bởi lẽ, cô gái kia đã bị hiếp bởi một đám thanh niên có lẽ thuộc thành phần côn đồ, vô giáo dục. Còn cháu, cháu đã bị hiếp dâm (từ thể xác đến tinh thần) bởi những kẻ được cho là đã được "đào tạo, giáo dục" bài bản, và nhiệm vụ của chúng là bảo vệ những người dân như cháu.
Trong khi hàng triệu người dân Ấn Độ đã phẫn nộ vì chính quyền của họ đã không biết giáo dục xã hội của họ và bảo vệ công dân của họ, đặc biệt là nữ giới, khỏi sự hà hiếp của đám đàn ông vô học thức. Còn những đồng bào của cháu thì bao nhiêu người đã lên tiếng phản đối, phẫn nộ, bảo vệ quyền làm người của cháu?
Chú buồn cho cháu nhưng không nhạc nhiên về thái độ thờ ơ/bàng quang của dân Việt trước những hành vi đốn mạt nhất đã, đang, và sẽ được cố tình gây ra đối với cháu và hàng bao nhiêu triệu người dân khác trong nước.
Chú không tin vào số phận, nhưng cảm thấy buồn vì cháu đã không may mắn được sinh ra vào một dân tộc tốt lành hơn, ít ra là cũng được như cô gái xấu số ở đất nước Ấn Độ. Ít ra, cô ta cũng đang mỉm cười nơi chín suối, khi cô ta thấy rằng có hàng triệu đồng bào của của ta đã và đang lên tiếng bênh vực cho cô ta, và hệ quả của việc này khả năng ngăn chặn hằng ngàn cô gái Ấn khác trở thành nạn nhân giống như cô ta.
Còn ở VN, sẻ còn có bao nhiêu cô gái khác trở thành nạn nhân như cháu trong những năm tháng kế đến, khi cả 87 triệu đồng bào của con không có được vài trăm người lên tiếng bảo vệ, đòi lại công lý cho cháu?
Baxeôm
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét