Đinh Vũ Hoàng Nguyên
Hôm 3 – 2 –, Có ông cụ tổ chức lễ mừng thọ, cờ phướn tưng bừng, kèn trống inh ỏi. Con cháu châu mồm vào hô mừng cụ mừng xuân… rợp trời.
Trong số khách đến dự lễ có người hỏi thăm cụ:
- Trộm vía, năm nay cụ thọ bao nhiêu ạ?
- Cái gì? Nói to lên, tai độ này nghễnh!
- À, năm nay cụ thọ bao nhiêu?
- Cả tuổi mụ là 83.
- Trí óc cụ vẫn minh mẫn chứ?
- Lẫn lắm!
- Thế à! Nhưng xem ra răng lợi cụ có vẻ còn chắc nhỉ?
- Lung lay rồi, nhưng lúc cần vẫn cắn được.
- Thế cụ ăn uống thế nào?
- Khỏe.
- Sực mà còn khỏe thế thì chắc phủ tạng vô bệnh?
- Đâu! – cụ thều thào – Ung thư tới tận xương rồi. Giang mai, tim la, lậu đủ cả. Còn những chứng như thấp khớp, u nhọt, viêm nhiễm… thì tính không xuể!
Khách nghe xong khẽ lẩm bẩm:
- Bệnh tật thế thì chết mẹ nó đi, vừa nhẹ thân, mà con cháu cũng đỡ khổ!
Cứ tưởng tai cụ nghễnh. Ai dè khách dứt lời, cụ vùng phắt dậy, chửi:
- Thằng phản động nhá! Nói cho mày biết nhá, tao bệnh thì bệnh, lẫn thì lẫn, nhưng dưới sự lãnh đạo của tao, nhân dân vẫn đi hết từ thành công này tới thành công khác, từ thắng lợi này đến thắng lợi khác, nhá… nhá…!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét