Oanh Yến Thị Phạm
Mọi sự so sánh đều khập khiểng. Dư luận đang có nhiều so sánh về chuyến lưu diễn của chàng trai kỳ diệu người Úc Nick Vujicic tại Việt Nam.
-So sánh về cái giá 32 tỷ đồng VN mà Tôn Hoa sen và những Doanh nhân còn đang “nín thở qua sông” Việt Nam bỏ ra để mời chàng trai kỳ diệu này đến Việt Nam diễn thuyết, chưa kể chi phí cho những chương trình PR trước đó cả tháng, với quỹ cho người tàn tật ở Việt Nam cho tài khóa 2008-2020!
-So sánh sự chiếu cố của giới truyền thông thông tin báo chí trong nước về những nỗ lực của Nick Vujicic với sự thờ ơ của giới này về những tấm gương vượt khó của những người khuyết tật tại Việt Nam như Hiệp sỹ thông tin Nguyễn Công Hùng, thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký và những người khuyết tật khác.
Không thể phủ nhận tinh thần lạc quan, yêu đời và những nỗ lực vượt lên trên số phận bất hạnh của chàng trai người Úc này. Nhưng kể từ khi chàng trai kỳ diệu này trở nên nổi tiếng, phải nhìn nhận anh ta dưới một khía cạnh một nhà kinh doanh. Nick Vijucic đã và đang kinh doanh trên sự khuyết tật và sự nổi tiếng của chính mình. Hãy xem cách Nick Vujicic thương lượng hợp đồng hoặc đòi hỏi những điều kiện ưu tiên cho staff của anh ta. Một Businessman lão luyện trên thương trường.
Chẳng có gì là xấu, xã hội tư bản là thế. Ngay tới một kẻ sát nhân hàng loạt hoặc khủng bố còn trở nên nổi tiếng khi những cuốn hồi ký hoặc tự truyện mà họ viết trong tù, được xuất bản và trở thành Best sellers, miễn sao những tác phẩm này không vi phạm luật báo chí hay xuất bản của những nước Tư bản nơi mà họ đã phạm tội ác.
Trưa 24/05/2013, Nick Vujicic sẽ diễn thuyết gì đây trước cộng đồng sinh viên Hà Nội và sau đó trong những buổi gặp gỡ những trẻ em có hoàn cảnh khó khăn đặc biệt và giới sinh viên TP HCM 25/05/2013. Chắc chắn lại là những kinh nghiệm của bản thân, cố gắng vươn lên vượt khỏi số phận, lại trình diễn một bản nhạc do anh tự sáng tác (?), lại những lời động viên hoặc lời khuyên:
“Hãy nhìn vào Bác Hồ của quý vị”
hay
“Hãy học tập theo tấm gương học tập suốt đời của Bác Hồ của các bạn (?)”.
Vâng kịch bản có thể sẽ xẩy ra đúng như vậy và cũng chỉ vậy thôi, không khác được. Có chăng là sẽ có thêm màn trình diễn phụ là giao lưu và tặng quà cho các cháu có hoàn cảnh đặc biệt tại TP HCM.
Hiệp sỹ Nguyễn Công Hùng, giáo viên Nguyễn Ngọc ký và vô vàn những tấm gương vượt lên số phận của những người khuyết tật ở Việt Nam, đã không được sự chiếu cố nồng hậu, chỉ đơn giản vì họ, những người khuyết tật đã vượt lên số phận tại Việt Nam, không kinh doanh trên sự khuyết tật và sự nổi tiếng của mình. Họ không thể mở miệng nói lưu loát như Nick Vujicic, mặc dù bằng tiếng Anh:
“Hãy nhìn vào Bác của quý vị”.
Họ không thể nào có thể mở miệng, “nói như một nhà tuyên giáo”*.
Vì Nick Vujicic, cũng giống như những nhà tuyên giáo Việt Nam, hể mở miệng là có tiền, chắc cũng chẳng thua gì Nick Vujicic, sợ có khi còn nhiều hơn. Khi những nhà tuyên giáo cở Đinh Thế Huynh hay TBT nguyễn Phú Trọng mở miệng ra nói:
“Đây là chủ trương lớn của Đảng và Chính phủ”
như trong trường hợp khai thác Boxit, bình ổn thị trường vàng chẳng hạn. Sợ gấp ngàn lần hơn 200.000 USD mà Nick Vujicic nhận được, mà còn ăn dài dài, tệ lắm cũng một nhiệm kỳ 5 năm chứ đâu phải một lần như Nick.
Sau sự kiện các Teen Hải Phòng diểu hành mừng sinh nhật lần thứ 123 của Bác Hồ và chụp ảnh với khẩu hiệu:
“Bác Hồ sống mãi trong em 19/05/1840-19/05/2013″
và những sự nhầm lẫn về năm sinh của Bác Hồ của hàng loạt các báo lề phải ngay trên quê hương Nghệ An của Bác. Nay đến việc Ban Tuyên giáo phải nhờ đến cửa miệng của một người khuyết tật nổi tiếng để làm công tác dân vận, tuyên truyền cho giới doanh nhân, sinh viên Việt Nam về Bác Hồ, ngay trong đợt phát động phong trào “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức và lối sống của Chủ tịch Hồ Chí Minh”, thì rõ ràng đây là tín hiệu rõ nét nhất cho việc Đảng CS VN, Ban Tuyên giáo ĐCS VN, đã buông cờ, thúc thủ trên mặt trận truyền thông, thông tin, tuyên truyền, dân vận.
Tôi tin rằng:
“Nếu Bác Hồ của các đảng viên đảng cộng sản Việt Nam, còn sống, Bác cũng sẽ đồng ý với tôi điều này!”**.
Dân gian Việt Nam có câu:
“Lá lành đùm lá rách, lá rách đùm lá nát”.
Mặc dù Nick Vujicic, hiện là một người khuyết tật nổi tiếng, một diễn giả, một doanh nhân thành đạt, nhưng không thể chối cãi anh ta là một người khuyết tật, không thể so sánh với nhân vật lịch sử Hồ Chí Minh. Nhưng chẳng nhẽ, hết người nhờ, lại phải nhờ một ông khuyết tật đi PR cho một vị “cha già dân tộc”.
Mà cũng biết đâu chừng, giới doanh nhân Việt Nam đang chửi đểu một cách thâm thúy những biện pháp cứu doanh nghiệp nữa vời của Đảng, Chính phủ và Quốc hội Việt Nam bằng cách mời Nick Vujicic sang Việt Nam diễn thuyết. Vì với một người không có tay và hai cái chân thật bé tí, thì cái chân lý sống, sẽ được ông trời bù đắp lại. Cái chân lý sống của Nick phải mạnh lắm, nên Nick mới lạc quan, yêu đời và có động lực phi thường để sống, để phấn đấu vượt lên số phận như thế.
Qủa là sau vụ các Teen Hải Phòng với câu khẩu hiệu gợi cảm: “Bác Hồ sống mãi trong em” thì nay,
“Bác Hồ của quý vị cũng giống như cái chân lý sống Nick Vujicic”, lại là một vố đau nữa đây.
Lá cờ trên mặt trận tuyên truyền, dân vận của Ban Tuyên giáo nói riêng và Đảng CS VN nói chung, quả thật giờ đã nát như tương làng Bần.
Mà cũng sắp trở thành bác thằng Bần đến nơi, chứ còn lâu gì đâu. Nhanh thôi đó mà.
Thử nghĩ sâu sắc tí đi các bác tuyên giáo. Không nghĩ ra thì Ban Tuyên giáo Trung ương đúng là đã đến thời mạt vận.
*Cách nói của blogger Trương Duy Nhất
**Lập lại câu nói ở điều kiện cách khó thực hiện của Nick Vujicic. Nếu dịch đúng ngữ pháp tiếng Anh thì câu nói này, chẳng khác gì một câu nói đểu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét