Bến Hải
Tất cả người Việt tự do hải ngoại (không bao gồm người Việt di dân có xuất thân từ chế độ cầm quyền) đang in dấu chân lưu vong khắp nơi trên thế giới, tuy còn nhiều trở ngại và khác biệt, nhưng trong tâm hồn và tình cảm của họ sẽ có điểm hội tụ. Đó là lá cờ vàng ba sọc đỏ của bên thua cuộc, theo chân người vượt biên, tỵ nạn ra thế giới.
Từ bài viết của mình ( FB Osin HuyDuc), Huy Đức hãy hỏi cô phóng viên báo Tuổi Trẻ đã học báo chí ở đại học Fullerton, California: vi sao cô đã treo cờ vàng mà không còn cổ động cho lá cờ máu?
Và Huy Đức cũng nên gặp ông Trần Trường, để hỏi rằng sau khi bỏ của ở Việt Nam để chạy lấy người về Mỹ, tổ chức xin lỗi bà con ở quận Cam, thì ông Trường giờ đây sẽ đồng ý đứng dưới lá cờ nào ?
“…Chín mươi triệu người dân Việt Nam rõ ràng không phải là “con một cha, nhà một nóc…”. Câu này rất đúng. Nhưng tôi không đồng tình với câu tiếp theo : …Khi “mở cõi” xuống phía Nam, các bậc tiền bối đã từng mang cuốc nhưng cũng đã từng mang gươm…. “ vì bên cạnh đó, ông cha tổ tiên của ta cũng mang theo lòng nhân ái, tính khoan dung với những kẻ bại trận, những người bên kia chiến tuyến.
Hãy nhìn lại lịch sử Việt Nam mà xem đi. Trong lần kéo đại binh ra Bắc dẹp giặc, Nguyễn Huệ đã ghé vào vấn an trí sĩ Nguyễn Thiếp, mặc dù ông này không mấy mặn mà với triều đại Tây Sơn.
Lịch sử cũng còn ghi, đại tướng Tây Sơn Trần Quang Diệu khi công thành Quy Nhơn, đã vô cùng xúc động trước sự trung dũng của Võ Tánh và Ngô Tùng Châu, sai người tẩm liệm thi hài tử tế, rồi y theo lời yêu cầu của Võ Tánh, đối với các tướng và binh sĩ của nhà Nguyễn đều không làm tội hay giết hại một ai.
Hãy xem gương của Tả quân Lê Văn Duyệt khi dẹp loạn thổ phỉ vào năm 1816 ở hai trấn Thanh Nghệ . Đã ân xá cho bọn giặc tự đến quy hàng, một mặt tha cho những kẻ bị giặc bắt đi theo làm loạn,nên chỉ trong một năm đã ổn định tình hình.
Nhân Huy Đức nhắc đến cuộc Nội chiến Hoa Kỳ. Xin hãy nhớ. Khi tiếng súng của binh sĩ miền Bắc vang lên khắp nơi để reo mừng chiến thắng. Ngay lập tức tướng Grant ra lệnh phải ngưng ngay tức khắc: “Quân đội miền Nam đã đầu hàng. Chiến tranh đã chấm dứt. Họ là đồng bào của chúng ta, chúng ta không được phép reo mừng trên chiến bại của họ.
Còn khi ông Dương Văn Minh của miền Nam đầu hàng, ông đã nhận được câu trả lời của ông Phạm Xuân Thệ như thế nào, ai có nhớ không ? : “Các ông đã bị bắt làm tù binh, các ông phải tuyên bố đầu hàng vô điều kiện, không có bàn giao gì cả”. Và chế độ cộng sản cầm quyền, chỉ có một cái Nghĩa trang quân đội Biên Hòa, còn không dung thứ được cho tử sĩ của đối phương đã nằm xuống. Nói gì đến việc hành xử văn minh như Tướng Lee và đại tướng quân Grant trong nội chiến Hoa Kỳ.
Chính cách hành xử man rợ, vô nhân của bên thắng cuộc, là yếu tố quyết định để hàng triệu đồng bào Việt Nam không chấp nhận lá cờ đỏ. Và không như bọn bồi bút báo Nhân dân đã nói “ Tại nước Mỹ, trò vè “phất cờ vàng” đã trở nên lố bịch, đến mức có người Mỹ từng ném nó vào thùng rác…”. Tính đến 1/ 2011, phong trào công nhận cờ vàng đã thành công tại 14 tiểu bang, 7 quận hạt, và trên 100 thành phố Hoa Kỳ nơi có người gốc Việt sinh sống.
(Theo wikipedia ) http://vi.wikipedia.org/wiki/Chi%E1%BA%BFn_d%E1%BB%8Bch_C%E1%BB%9D_V%C3%A0ng ).
Vẫn có người Mỹ như đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam ông Michael Marine nói: “Tôi không tin là sẽ có ích lợi để lá cờ kia được công nhận”, vào năm 2005, ở trường Đại học California,bang California.
Và có hàng trăm viên chức người Mỹ khác không đồng ý với ông Michael Marine. ……
http://www.voer.edu.vn/module/khoa-hoc-xa-hoi/chien-dich-co-vang.html
Khi họ dương cao lá cờ vàng, nó không còn mang ý nghĩa riêng của chế độ VNCH, mà lá cờ này đã vượt lên biểu tượng của một chính quyền, để trở thành biểu tượng chung cho hàng triệu người dân Việt Nam mong muốn có Tự Do Dân Chủ.
Lá cờ vàng ba sọc đỏ, ngoài hình thức lá cờ, nó còn mang ý nghĩa phản kháng và đối lập chính trị với chế độ CS. Lá cờ đỏ sao vàng, lại mang ý nghĩa biểu trưng cho chế độ CS toàn trị. Màu đỏ chói, rực rỡ như máu, là biểu tượng của tất cả các đảng Cộng sản trên thế giới, của đệ Tam Quốc tế Cộng sản, của kẻ thù ngàn năm phương Bắc, sẽ không bao giờ là ngọn cờ của Chánh nghĩa Quốc Gia người Việt.
Khi lá cờ vàng được vinh danh, không phải là để tung hô những cá nhân ông Diệm, ông Thiệu, ông Kỳ… mà chính là khát vọng về một chánh nghĩa Quốc Gia, nguyên khí dân tộc, được tiếp nối từ nhiều chế độ nhà nước có chủ quyền ở Việt Nam.
Khi làn sóng đỏ tràn xuống Đông Nam Á, với nguy cơ CS hóa cả Việt Nam, chính là cờ vàng này đã trực tiếp đối đầu với lá cờ đỏ- biểu trưng của cả khối Quốc tế cộng sản, để duy trì cho miền Nam có được cuộc sống tự do, văn minh khai phóng suốt 20 năm.
Đó mới là ý nghĩa trọng yếu khi nói về cờ đỏ, cờ vàng.
Dù ai cũng biết rằng, khi còn tranh cãi hai khái niệm Vàng và Đỏ, thì cũng chính là còn tồn tại cái hàng rào vĩ tuyến 17 trong lòng mỗi con dân Việt Nam.
Theo tôi, sự HÒA GIẢI chân chánh, không phân biệt quốc nội hay là hải ngoại, phải bắt đầu bằng một khởi điểm khác. Chứ không phải bắt đầu từ một lá cờ.
Lại một trận chiến trong nội bộ người Việt được quí vị phát động, làm phân tán cuộc đấu tranh đòi dân chủ. Sao mà các vị hải ngoại cố chấp thế không biết. Muốn hoà giải mà lại làm cho nội bộ nhân dân thêm bất hoà, sa lầy vào chuyện đó, thật là dốt nát! Nó cho thấy những người đấu tranh cho dân chủ này chỉ là những kẻ tầm thường. Tôi không phải là người đấu tranh cho dân chủ, chỉ là quần chúng ủng hộ thôi, nhưng thấy thế này thì thật khó chịu. Tôi phải nói rõ điều mà bao người như tôi nghĩ cho các vị hiểu.
Trả lờiXóaThôi, vị nào theo cờ vàng thì sang hải ngoại quách đi cho rồi, ở đó, các vị tha hồ mà phất cờ vàng. Còn chúng tôi ở chính quốc thì chẳng phất cờ đỏ, và dĩ nhiên là cũng chẳng bao giờ phất cờ vàng cả, dù cờ vàng có là "hậu duệ" của một triều đình VN xưa!
Đừng thấy cái cô phóng viên Tuổi Trẻ kia "đào ngũ" mà tưởng là người Việt trong nước cũng giống cổ nha!
Cờ đỏ là biểu tượng của chế độ cộng sản quân phiệt khát máu, phản dân hại nước. Nhưng, cờ vàng cũng là biểu tượng của người Việt hải ngoại cố chấp và khát máu, không bao giờ được người Việt trong nước (khoảng 70%) chấp nhận đâu. Các vị đã rõ chưa?
Cờ vàng được người ta gọi là cờ 3 que. Khi nói "đồ ba que xỏ lá" là đã có ý chê trách, khinh bỉ rồi.
Hãy dẹp đi!
Dẹp luôn cả 2 lá cờ đó đi mà thay bằng một lá cờ khác đẹp hơn, sinh động hơn, tươi sáng hơn để thể hiện ước vọng tự do, dân chủ, hoà hợp và thịnh vượng cho dân tộc, đất nước.
Kẻ nào chỉ biết theo một trong 2 lá cờ ấy là kẻ cố chấp. Thực sự mà nói là như vậy đó.