Việt nhân
Tổ quốc bao gồm Dân Tộc, lịch sử, truyền thống văn hóa, lãnh thổ, chính quyền và quân đội của một dân tộc. Tổ quốc mang một ý nghĩa thiêng liêng trong tâm hồn của mọi người dân của dân tộc ấy.
Về chính quyền, chính quyền là cấu trúc dùng để điều hành sinh hoạt quốc gia do toàn dân tổ chức để phục vụ cho phúc lợi ngắn hạn, dài hạn của người dân, của toàn dân và phục vụ theo ý muốn của toàn dân, luật của đa số.
Quân đội, là tập họp của một phận đặc biệt trong dân số được dân chúng vũ trang, huấn luyện để bão vệ lãnh thổ quốc gia, bão vệ dân tộc ấy trước ngoại xâm. Dân tộc bao gồm mọi công dân. Từ chung để gọi tập họp mọi công dân ấy là quốc dân, đồng bào, hay nhân dân. Từ nhân dân đã bị đảng cộng sản lạm dụng nặng nề để đánh đồng đảng cộng sản là quốc dân, đồng bào Việt Nam (chín mươi triệu người, hiện nay)
Nhiệm vụ bão vệ lãnh thổ, bão vệ dân chúng, đồng bào là nhiệm vụ chính và thiêng liêng, cao cả nhất của quân đội. Nhiệm vụ thiêng liêng nhất của mọi người dân là bão vệ tổ quốc khi tổ quốc lâm nguy.
Về chính quyền, mục đích của chính quyền là để phục vụ cho dân tộc, tức phục vụ cho lợi ích của quốc dân, đồng bào, tức mọi người dân Việt Nam. Khi một tổ chức chính quyền đã được lập ra không phục vụ tốt cho quốc dân, đồng bào, người dân phải sửa đổi nó.
Sửa đổi mà công cụ phục vụ cho công chúng, đồng bào ấy vẫn không làm việc tốt được, người ta phải thay thế nó bằng một tổ chức chính quyền khác được tổ chức tốt hơn.
Chính quyền là công cụ phục vụ cho lợi ích của công chúng, đồng bào, tức phục vụ cho xã hội, cho dân tộc. Vì là công cụ, khi công cụ này không tốt, quốc dân, đồng bào, xã hội phải thay nó bằng một công cụ khác tốt hơn. Chiếc xe này hư, chạy không được, sửa chửa gây nhiều tốn kém, giá trị kinh tế, sản lượng không tốt, tất nhiên phải bỏ và thay bằng một chiếc xe khác đáp ứng đúng yêu cầu.
Vì quốc dân đồng bào là chủ, người chủ là người quyết định tối hậu hoặc phải trả giá cho quyết định không tốt, không đúng của mình.
Về đảng phái, đảng phái là tập họp của một nhóm, một khối lượng người tùy theo, có cùng một, hoặc nhiều mục tiêu chung để theo đuổi. Tập họp này làm việc cho mục tiêu, những mục tiêu riêng của mình.
Mục tiêu của đảng A khác với đảng B. Nếu mục tiêu của đảng A giống với đảng B thì nguyên nhân để phân biệt đảng A với đảng B không còn nữa.
Việc phân biệt đảng A và đảng B không còn ý nghĩa.
Đảng cộng sản có mục tiêu của đảng cộng sản. Đảng Đại Việt, Việt Nam Quốc Dân đảng có mục tiêu riêng của mỗi đảng. Cả ba có thể có một, hay vài điểm chung, nhưng không thể có mọi điểm chung. Lập trường quan điểm của cả ba đảng có thể có sự trùng hợp với lập trường chung của quốc dân Việt Nam ở một số quan điểm nhưng không thể có chung tất cả mọi quan điểm.
Đảng cộng sản tự coi quan điểm của đảng cộng sản là quan điểm của quốc dân Việt Nam là một sự sai lầm trầm trọng. Một sự sai lầm cố ý. Nói cách khác, một sự áp đặt ý muốn của riêng đảng cộng sản cho đại đa số quốc dân, đồng bào Việt Nam.
Đảng cộng sản chỉ là một thiểu số nhỏ, rất nhỏ so với cộng đồng dân số của toàn xã hội, 3.5 triệu người cộng sản/90 triệu người dân VN, chỉ bằng tỷ lệ 3.88%
Đánh đồng đảng cộng sản, nhà nước cộng sản với tổ quốc Việt Nam là quan điểm không có gì xằng bậy hơn!
Ai trong đảng cộng sản nói chống đảng cộng sản, chống nhà nước cộng sản là chống tổ quốc là người này nói bậy, một người hoàn toàn không có hiểu biết!
Lời phát biểu của một sinh viên hai mươi hai tuổi, Nguyễn Phương Uyên ngắn gọn mà chính xác. Không như những lãnh đạo cộng sản hay bộ máy tuyên truyền của đảng cộng sản, là tập họp của hàng chục, hàng trăm ngàn người lãnh lương từ tiền của quốc dân, đồng bào mà nói bậy, nói bậy liên tục từ thập niên này sang đến thập niên khác!
Tập họp này có xứng đáng được toàn dân Việt Nam mướn và trả lương hàng tháng, cấp nhà, cấp mọi phương tiện cho?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét