Ngân Đài
Suốt trong lịch sử đất nước, bất kỳ đứa trẻ VN nào ngay từ bé khi vào trường học đều cũng được cô thầy dạy cho ý nghĩa bó đũa như hình ảnh của sự đoàn kết.
Nhưng từ khi có quan niệm đấu tranh giai cấp của những người Mác xít đưa vào VN, đoàn kết luôn luôn chỉ được hiểu là đoàn kết của phe ta, cho phe ta, vì mục đích và kết quả của phe ta, tức đoàn kết làm sao cho phe ta có lợi, ph eta chiến thắng, phe ta chủ động hay làm chủ được tất cả mọi việc. Đây là điều mà có lẽ bất kỳ ai cũng biết, người CS cũng như người không CS, nhưng thông thường người ta chỉ hiểu ngầm với nhau còn không ai nói ra công khai cả.
Đó là tính cách của mục đích CNCS, tức nó được một số người coi như chân lý duy nhất đúng, chân lý vô địch bách chiến bách thắng, chân lý muôn năm, nên đoàn kết phải là đoàn kết cho phe ta, để cốt nhằm thực hiện cho được mục đích đó. Đó là ý nghĩa của suốt các thời kỳ (2 thời kỳ) chiến tranh trước đây. Mục đích tối hậu của cuộc chiến thực chất cũng không đi ra ngoài ý nghĩa sau cùng đó. Nhưng tới khi chiến tranh chấm dứt vào năm 1975 (nó được khởi sự từ năm 1945), thì thực sự mọi cái vốn được định liệu từ trước đã hoàn toàn thay đổi, không có điều gì đúng như tiên liệu làm mục đích của một số người cả.
Chủ nghĩa đã thay đổi, gần như bị đào thải, thế giới đã thay đổi, chiến tranh lạnh cũng không còn, khối XHCN ngay Liên xô đã sụp đổ và tan rã, nước TQ cũng chuyển thành kinh tế thị trường và chủ nghĩa dân tộc. Việt Nam cũng hoàn toàn đổi mới về nội dung kinh tế, nhưng các hình thức chính trị cũ thì vẫn cứ còn được khư khư giữ vững.
Chính vì thế mà ý nghĩa “đoàn kết” ở VN hiện nay cũng không thể thoát ra khỏi bối cảnh đó. Đó là nguyên nhân của đoàn kết là gì, mục đích của đoàn kết nhằm làm gì, và phương thức đoàn kết phải thực hiện ra sao thì mới có thực chất, mới đạt kết quả lợi ích chung ?
Phe ta phe địch hiện nay trong thực tế là không còn, có còn chăng là trong một số đầu óc bảo thủ, lạc hậu, phản động của một số người. Bây giờ không còn chia cắt nam bắc nữa, không còn chiến đấu một mất một còn với nhau nữa, bây giờ chỉ có toàn dân là một khối và chính quyền là một khối. Như vậy giữa hai yếu tố này có đoàn kết được không, vì lý do nào, nhằm mục đích nào và bằng phương thức nào ? Đó cũng là chưa nói khối toàn dân, kể cả những kiều bào bên ngoài có đoàn kết với nhau không, và khối nhà nước hay chính quyền có đoàn kết được với nhau không. Tuy nhiên tựu trung vẫn không ngoài nguyên nhân, mục đích, lý do, và cách thức tạo thành hay thực hiện được sự đoàn kết đó.
Nói một cách ngắn gọn, mục đích cao nhất hiện tại là lợi ích chung của đất nước, của dân tộc. Đoàn kết có nghĩa là cũng kết hợp nhau cho chính mục đích đã lựa chọn. Nếu mục đích khác nhau thì không bao giờ có sự đoàn kết mà chỉ có sự giả dối, giả đò, thấu cáy nhau hoặc bằng biện pháp dụ dẫn, hoặc bằng biện pháp khuynh loát bằng lời nói hay bằng bạo lực.
Có nghĩa sự đoàn kết ngày nay không có gì khó và không có gì không thực hiện được miễn là mọi người cùng thành thật nhau, cùng xây dựng nhau, cùng hỗ trợ và giúp đỡ nhau chỉ vì lợi ích chung của mọi người, của xã hội, của đất nước, không phải vì lợi quyền cá nhân, phe nhóm, vì ý thức hệ giả dối hay vì chủ nghĩa nào giả tạo như kiểu của thời kỳ quá khứ.
Một xã hội dân sự tiến bộ, phát triển, văn minh, hạnh phúc, một đất nước thống nhất, độc lập, cường thịnh, dân chủ, tự do đích thực, vì lợi ích toàn dân thật sự mà không nhân danh giai cấp giả tạo, không vì lợi ích phe nhóm gian dối, không đi ngược lại mọi ý nghĩa và giá trị khách quan của con người, của dân tộc, của đất nước nói chung ngày này, đó là ý nghĩa và tính cách sau cùng của sự đoàn kết ngày nay mà tất cả mọi người VN chân chính nhất đều cần nói tới, phải nói tới, có thể thực hiện và cũng nhất thiết phải thực hiện bằng được mới đích thực là đúng nghĩa lý cũng như có giá trị, thiết yếu và thực chất nhất.
ĐẠI NGÀN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét