Thường Nhân
Dân gian ta có câu: "Nhất sỹ nhì nông, hết gạo chạy rông, nhất nông nhì sỹ", rồi "hết tiền, hết gạo, hết ông tôi"... để nói lên vai trò của lương thực quan trọng như thế nào. Đó luôn là nỗi lo từ lúc con người biết kiếm ăn trong tự nhiên và sẽ tiếp tục cho đến khi trái đất này hết tồn tại.
Đã hơn 50 năm kể từ lúc tôi còn nhỏ và biết được thế nào là cảm giác đói. Đói triền miên, đói vàng mắt, ăn cơm độn sắn khoai, nhiều khi ăn cả cháo cám. Lên giường bụng cồn cào, nửa đêm dậy khóc: "Mẹ ơi, đói lắm con không ngủ được". Cha tôi vội mò đi lấy tạm một củ khoai sống cho các con gặm. Mẹ khóc thành tiếng vì chính bà không có hạt cơm nào vào bụng mấy ngày nay, dù vừa đẻ em bé được vài tháng. Cũng may mà thời ấy cũng qua đi.
Thế mà hôm nay, trên thế giới vẫn còn hơn 1 tỷ người lên giường với cái bụng rỗng như tôi từng chịu hơn nửa thế kỷ trước. Có tới 70% trong số đó là phụ nữ vì thói quen cam chịu, nhường cơm xẻ áo cho chồng con. Mỗi phút có 170 người trên trái đất biến thành nghèo kiệt quệ. Hàng năm trên thế giới, khoảng 3,7 triệu trẻ em dưới 5 tuổi bị chết do đói nghèo, ăn uống không đủ chất dinh dưỡng.
Rất có thể trong 90 triệu người Việt trong thời nay, vẫn còn vài triệu đứa bé không ngủ được như tôi thuở bé thơ, dù đất nước với thu nhập bình quân 1300$/người/năm.
Nếu chúng ta còn là người Việt? Vậy thì đừng để tương lai của chúng ta và con cháu chúng ta bị quyết định bởi một đảng quái thai, không do dân bầu ra! Tôi tin chắc ngày mai, không khí, nước uống, thức ăn...
sẽ còn ô nhiễm trầm trọng hơn hôm nay! Thử nhìn qua bên TC thì sẽ thấy những gì gần đây sẽ có ở VN.
Bao nhiêu nhà cao tầng được xây ra ở khắp nơi ở TC nhưng không bán được, vì môi trường ô nhiễm trầm trọng! Cái trái bong bóng này TC đang phải...nghìm! (Nợ công khoảng 15000 ty $)
Bởi vậy người TC mới bỏ nước và mang tiền ra đi... để được cái bầu không khí trong lành mà thở!
VN cũng có khác gì TC?! Chỉ là cái bản... photocopie thiếu mực!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét