Thứ Năm, 19 tháng 1, 2012

ĐẦU NĂM ĐIỂM MẶT LÃNH ĐẠO THAM NHŨNG VÀ MÊ GÁI

    

Trúc Giang MN

1* Chỉnh đốn đảng
“Nhà dột từ trên nóc dột xuống”, “đảng là chúng ta cả mà” và không có bàn tay nào sạch sẽ cả, cho nên việc chỉnh đốn đảng chỉ là việc ruồi bu.
1.1.  Chỉnh đốn đảng
Ngày 26-12-2011, Trung Ương đảng CSVN họp lần thứ tư, xác định, một trong những vấn đề cấp bách phải làm, là chỉnh đốn đảng. Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng nhấn mạnh: “chỉnh đốn đảng là việc làm hết sức khó khăn và phức tạp vì nó sẽ đụng chạm đến lợi ích của các lãnh đạo và các nhóm lợi ích khác, nhưng đó là sự tồn vong của đảng và chế độ, nên nhất quyết phải làm”.

Tồn, vong là còn, mất. Chỉnh đốn được thì còn, trái lại, thì đảng và chế độ lâm nguy, có thể mất.
Quần chúng hầu như ai ai cũng biết cán bộ đảng viên suy thoái đạo đức, ăn chơi sa đoạ đều do tham nhũng mà ra.
Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, dẫn lời của TBT Nguyễn Văn Linh, nói rằng: “Nhà dột từ trên nóc dột xuống” nên rất khó chấn chỉnh lại được. Tướng Vĩnh cũng đặt nghi vấn, là: “Không biết lãnh đạo đảng có thực tâm muốn chỉnh đốn hay không?”
Người dân coi đó như là một màn kịch để vớt vác lại tình trạng suy đồi, bệ rạc của đảng mà thôi. Cứ nhìn vào tài sản của lãnh đạo đảng thì biết ngay mức độ tham nhũng của họ như thế nào.
Không biết tướng Nguyễn Trọng Vĩnh muốn ám chỉ ai khi tuyên bố: “Người nắm quyền cao, dễ suy thoái vì không có học”. Trước kia thì dễ nhận ra, những người không có học hay còn gọi là thất học, như là người thợ thiến heo (hoạn lợn) Đỗ Mười, bác phu cạo mủ làm chủ tịch nước, ông cu li sở hoả xa làm TBT, anh thợ sơn tàu ở Ba Son làm phó chủ tịch nước, hay thủ tướng thoát ly ra bưng kháng chiến lúc 16 tuổi, hoặc vị ra rừng lúc tròn 12 tuổi. Không biết ông Vĩnh muốn ám chỉ ai, nhưng cái cốt lỏi của lời nói, là những lãnh đạo thất học.
1.2.  Năm suy thoái của cán bộ đảng viên
Phó Chủ nhiệm Ủy Ban Kiểm Tra Trung ương, Vũ Quốc Hùng, nhấn mạnh trong bản tham luận đọc tại Đại Hội 10, như sau:
“Sự suy thoái về đạo đức, lối sống dẫn đến tệ quan liêu, tham nhũng, lãng phí, nhũng nhiễu dân, vẫn diễn ra rất nghiêm trọng.
Thứ nhất.
Suy thoái gia tăng về số lượng và phạm vi.
Khi bước vào “đổi mới” ở Đại Hội 6 thì chỉ có: lối sống thực dụng, dối trá, ích kỷ, ăn bám, chạy theo đồng tiền…Trước kia, ăn cắp vặt, cắt xén, bòn rút, mang tính chất cá thể, thì nay lại chặt chẽ hơn, móc nối chằng chịt, trên dưới, trong ngoài, thông đồng, chia chác…Trong điều tra, truy tố và xét xử thì lại có “ra giá” nữa.
Thứ hai.
Bịnh cơ hội, chủ nghĩa cá nhân gia tăng
Bịnh nầy không chỉ ở đảng viên trẻ, mà còn biểu hiện trong toàn bộ đảng viên, nói chung, nhất là những cán bộ nắm quyền, tiền, tài sản công, thể hiện 5 kiểu chạy: chạy chức, chạy quyền, chạy chỗ, chạy lợi và chạy tội. Ngoài ra, còn chạy bằng cấp, chạy tuổi để được đề bạt, được vào cấp ủy, được kéo dài thời gian phục vụ để hưởng bổng lộc.
Thứ ba.
Nói nhiều làm ít, nói mà không làm, không nói mà cũng không làm, chỉ biết ăn.
Bác dạy: “Nói phải đi đôi với làm” cho nên đồng chí Nguyễn Văn Linh ký tên N.V.L chứng tỏ, Nói Và Làm, thế nhưng khi ông Linh cùng Đỗ Mười qua bên Tàu xin cho VN trở thành một khu tự trị của Bắc Kinh, thì có người sửa N.V.L trở thành Nói Với L.
Thứ tư
Quan liêu, xa dân, thích nghe thành tích, ngại nghe sự thật.
Cán bộ lãnh đạo không nắm được hoạt động và lối sống của cán bộ dưới quyền, thậm chí vô trách nhiệm, nên để xảy ra nhiều vụ tham nhũng nghiêm trọng trước mặt lãnh đạo, như vụ PMU.18, những vụ tham nhũng tại Văn Phòng Chính Phủ, tức Văn Phòng Thủ Tướng.
Thứ năm
Cán bộ đảng viên tham nhũng, nhũng nhiễu dân.
Trong một nhiệm kỳ đại hội (5 năm) đã có 40,000 đảng viên bị tố cáo tham nhũng và bị kỷ luật. Cán bộ lãnh đạo cao cấp 114 người, thì có 12 người là Uỷ Viên BCH/TW đảng. Vụ án Năm Cam có 17 đảng viên cao cấp bị phạt tù. Vụ PMU.18 dẫn đến một bộ trưởng bị buộc phải thôi chức, một thứ trưởng bị giam”. (Hết trích)
Đảng CSVN cho rằng, những cán bộ đảng viên bị biến chất, suy thoái, nhưng thật ra, đâu có tay nào có được phẩm chất tốt đẹp cao quý đâu mà suy với thoái, chỉ có trường hợp, được ăn và không ăn được mà thôi.
2* Lãnh đạo tham nhũng
Lý tưởng Cộng sản chỉ là lý thuyết, trừu tượng, ảo tưởng, mà lý tưởng đồng tiền tính bằng đô là là cụ thể và hữu dụng. Có tiền mua tiên cũng được, cho nên tiền và gái là 2 thuộc tính của cán bộ đảng viên.
Tiền là trên hết dưới chế độ Xã Hội Chủ Nghĩa VN hiện nay.
Tiền là tiên là phật * Là sức bật của con người * Là tiếng cười của tuổi trẻ * Là sức khoẻ của tuổi già * Là cái đà của danh vọng * Là cái lộng để che thân * Là cán cân công lý *Là thắm tình đồng chí * Tiền là hết ý.
2.1. Võ Văn Kiệt tham nhũng
Võ Văn Kiệt (VVK) mất ngày 11-6-2008 tại Singapore, thọ 85 tuổi. Ông Kiệt bị lên án là một trùm tham nhũng hạng gộc. Gia tài cá nhân và gia đình lên tới hàng tỷ dô la.
Cựu TBT Nguyễn Văn Linh nói: “Muốn bài trừ tham nhũng thì phải trừng trị vợ chồng nhà nầy trước. (Võ Văn Kiệt và vợ là Phan Lương Cầm)
Tin tức phổ biến rộng rãi cho biết VVK là người háo dâm và có nhiều thủ đoạn. Giới cán bộ chuyền tai nhau về gia cảnh của VVK như sau: “Cái Cầm cần Kiệt không có (đô la), cái Kiệt có  (dâm) Cầm không cần”.
VVK là nhân vật chính trong vụ tham nhũng hàng chục triệu đôla trong dự án xây đường dây dẫn điện 500KV (500,000Volts) từ Bắc vào Nam, dài 1,487km với 3,437 trụ cột tháp, xuyên qua 14 tỉnh thành, với kinh phí 544 triệu USD. Úc trợ giúp 7 triệu.
Vợ VVK là bà Phan Lương Cầm, sinh 5-3-1943 tại Huế, Giáo sư TS ngành điện hoá của trường Đại học Bách Khoa, HN.
Bà Cầm cung cấp 4,000 tấn sắt thép cho Bộ trưởng Năng Lượng Vũ Ngọc Hải, thép dỏm mà tính tiền theo thép “cao cấp” để thu 3.1 tỷ đồng về giá cả sai biệt. Bị phanh phui, bộ trưởng Vũ Ngọc Hải làm Lê Lai cứu chúa, bị tù 3 năm, nhưng ở trong khám 1 năm thì được ân xá. Vụ án còn 1 thứ trưởng, 2 Phó Tổng Giám Đốc, 2 Phó Giám Đốc bị truy tố.
Chủ chốt trong vụ tham nhũng là bà Phan Lương Cầm, nhưng được bao che. Vì trung gian
ăn lời 10% trong các hợp đồng, cho nên được mệnh danh là “Bà Mười Phần Trăm”.
Những chỉ trích về đường dây cao thế 500KV.
-         Trên thế giới không có đường dây nào dài như thế cả, bởi vì, dây dẫn điện đứt ở một chỗ, thì toàn bộ đường dây mất điện. Cụ thể là trạm biến điện (biến điện cao thế 500,000Volts xuống còn 110V và 220V để xử dụng trong nhà), trạm Đà Nẳng nổ và phát cháy, làm cho cả miền Trung bị mất điện.
- Đường dây 500KV mục đích là chuyển điện dư của miền Bắc vào miền Nam đang thiếu điện, nhưng xây xong, thì cả nước lại bị thiếu điện. Vì thế đường dây xem như vô dụng. Có chỉ trích là tốn tiền nhiều mà lợi ích thấp, do đầu óc thiển cận.
Gia đình VVK còn nhập cảng lậu 200 chiếc xe hơi, bị bắt, nhưng rồi cũng được ém nhẹm.
Phan Thanh Nam, giọt máu rơi của VVK, cũng là một Mafia VN, chuyên áp phe với các công ty ngoại quốc ăn hoa hồng, thu hoạch 30 triệu USD. Nam sở hữu công ty Tracodi, đầu tư vào nhiều ngành như giao thông, công nghiệp, du lịch…với số vốn hàng chục triệu USD. Nam làm chủ khách sạn Plaza, bãi tắm Ty-Tốp Beach.
Theo tài liệu 300 cán bộ VC tham nhũng có trương mục ở Ngân hàng Thụy Sĩ, thì VVK có tài khoản là 1 tỷ 15 triệu USD.
2.2. Trần Đức Lương
Hy sinh đời bố, cũng cố đời con.
Nhà báo Bùi Tín trả lời phỏng vấn của ký giả Việt Long như sau:
Trích nguyên văn.
“Tôi (Bùi Tín) nhận được bản sao bức thơ của Trung tướng Đặng Quốc Bảo, chất vấn và tố cáo  Trần Đức Lương, chủ tịch nước, về tội tham nhũng. Trung tướng Đặng Quốc Bảo chất vấn Trần Đức Lương 5 điểm như sau:
“Lãnh lương tháng 260 đô la mà có tài sản khổng lồ:
1. Sở hữu 5 khách sạn 5 sao từ Hà Nội vào Sài Gòn
2. Sở hữu 6 hecta đất (đất vàng) ở khu du lịch Đồng Mô, Hà Tây.
3. Sở hữu 200m2 đất vàng ở khu du lịch Tuần Châu, Quảng Ninh
4. Sở hữu hàng triệu đô là ở ngân hàng nước ngoài.
5. Dùng công quỹ sửa nhà 3 tỷ đồng.
Trần Đức Lương trả lời: “Tôi cũng muốn trước khi về nghỉ hưu, kiếm lấy một chút làm vốn cho vợ con sau nầy”. Đặng Quốc Bảo cho rằng đó là hành động cướp ngày”.
“Cướp đêm là giặc. Cướp ngày là quan”.
Đúng vậy, có bằng chứng rõ ràng, đảng CSVN là là đảng cướp của giết người, cụ thể là sau 1975, trong việc cải tạo công thương nghiệp, cướp nhà cửa tài sản của các nhà kinh doanh, đưa họ vào tù, đưa gia đình họ đến các vùng kinh tế mới. Đổi tiền 3 lần. Ông Nguyễn Hùng Trương, chủ nhà sách Khai Trí, Sài Gòn, chỉ có việc mua bán sách mà bị tù, tài sản bị cướp. Nhiều người tự tử dưới tay tên hung thần Đỗ Mười.
2.3. Nguyễn Tấn Dũng giàu nhất châu Á
Một đảng viên tên Phan Văn Trung gởi thơ đến Nông Đức Mạnh, Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang, tố cáo:
“Nguyễn Tấn Dũng là một tay tham lam, nhiều thủ đoạn, đang kéo thân nhân, tay chân, bè đảng để kinh tài theo kiểu Mafia, cho nên Nguyễn Tấn Dũng là người giàu nhất châu Á.
Gia đình Nguyễn Tấn Dũng, gia đình vợ hắn đang thọc sâu vào các hoạt động kinh tế, bao thầu hết các ngành, dân gian ai muốn làm ăn đều phải sợ những tên như: Tư Thắng, Liêm, Chí, Chính…Dưới tay Nguyễn Tấn Dũng còn có : Hội (Bitexco) Trầm Bê (Ngân hàng Phương Nam), Triều (Ngân hàng An Bình)…
Khu đất 3,000m2 đường Nguyễn Trung Trực, Rạch Giá là lấy ruộng của dân. Cây xăng, đoàn taxi hàng trăm chiếc, bịnh viện Bình An, Pharmacy độc quyền bán thuốc…”. (Hết trích)
Những người đại diện trung thành cho giai cấp vô sản đã trở thành những tư bản đỏ, bóc lột tàn bạo hơn tư bản trắng và làm giàu theo kiểu Mafia, đó là nhận xét chung của quần chúng nhân dân..
3* Các vụ án tham nhũng
3.1. Tham nhũng ngay trước mặt thủ tướng
Văn Phòng Chính Phủ
Có thể nói cái văn phòng có nhiều quyền lực nầy là cái ổ có truyền thống tham nhũng. Chủ nhiệm Văn Phòng Chính Phủ (VPCP) là một bộ trưởng trong chính phủ. VPCP là văn phòng của Thủ Tướng chính phủ.
Ngày 13-9-2007, cảnh sát điều tra tham nhũng đã khởi tố, bắt giam và khám xét 3 tay đầu não của hệ thống tham nhũng đang nằm trong VPCP, 5 cán bộ nhà nước và 15 người khác về tội tham nhũng trong đề án 112.
3.1.1. Đề án 112.
Quyết định số 112 ngày 25-7-2001 của CP do Thủ tướng Phan Văn Khải ký, thành lập Ủy Ban thực hiện đề án Tin Học hoá nền hành chánh nhà nước. Việc diện toán hoá giai đoạn 1 từ năm 2001 đến 2005 với ngân khoản là 3,800 tỷ đồng.
Đến năm 2006, dự án thất bại vì không hoạt động như mục đích đề ra. Từ đó, phát hiện ra những sai phạm, chi phí quá lớn mà kết quả quá thấp. Số tiền bị tham nhũng bỏ túi là 1,534 tỷ đồng. Đề án bị hủy bỏ và khởi tố tham nhũng.
3 cán bộ ở VPCP.
1. Vũ Đình Thuần. Phó chủ nhiệm VPCP, Trưởng Ban Điều hành
2.  Lương Cao Sơn. Cán bộ VPCP, Thư ký Ủy Ban
3. Hoàng Đăng Bảo. Chuyên viên VPCP.
5 cán bộ nhà nước.
1. Nguyễn Đức Giao. Giám đốc nhà xuất bản Bộ Tư Pháp
2. Bùi Duy Hồng. Phó phòng Kế hoạch nhà xuất bản
3. Nguyễn Thị Phương Hoa. Phó Tổng Giám đốc Công ty phát hành sách Bộ Thông Tin
4. Nguyễn Thị Minh Thiện. Phó Giám đốc
5. Ngô Thị Nhâm. Phó Phòng Kinh Doanh.
Tổng cộng 23 bị can, trong đó có 2 người em ruột của Lương Cao Sơn, bị khởi tố về tội tham nhũng, ăn chia nhau, làm mất hơn 1,000 tỷ đồng ngân sách nhà nước. Ngoài số tiền bỏ túi tham nhũng, những khoản tiền to lớn mua trang thiết bị, mua nhu liệu (software), in sách vở… tất cả đều vô dụng.
Đề án đưa ra một Phần Mềm Dùng Chung (PMDC) được cài lắp vào 27 tỉnh, 15 bộ, nhưng nhiều nơi PMDC không hoạt động, nên được gọi là phần mềm “đắp chiếu chung” Tại Phú Thọ, 29 đơn vị hành chánh không xử dụng được. Do nhiều “chuyên gia mới ra trường” hoặc “chuyên gia không có thật” (chuyên gia ma)  cài đặt hệ thống điện toán, lãnh 1 triệu đồng mỗi ngày.
3.1.2.  Phó Chủ Nhiệm Văn Phòng Chính Phủ đi thu hụi chết
Tối hôm 11-4-2003, khi hành khách cuối cùng rời khỏi máy bay,  thì nhân viên an ninh hàng không Nội Bài phát hiện một cặp màu đen hiệu Echolac không khoá, bỏ quên. Chiếc cặp mang thẻ đỏ VIP, (nhân vât quan trọng).
6 cán bộ an ninh kiểm tra 11 phong bì, cái nhiều nhất đựng 5,000 đô la, cái ít nhất 1 triệu đồng. Tổng cộng: 10,300 USD và 20 triệu đồng. Một số phong bì ghi tên UBND tỉnh Bình Định, Phú Yên, Công trình thủy điện Sesan 3A…Bên ngoài, số tiền 1 triệu 700 ngàn đồng để chung với vật dụng cá nhân, tiền đó là phần của ông Lâm.
Chiếc cặp được xử lý theo quy chế hành lý vô chủ, mặc dù, qua kiểm tra, biết được nó là của ông Nguyễn Văn Lâm, Phó chủ nhiện VPCP.
Sau đó, Ủy Ban Kiểm Tra TW Đảng, nơi làm việc của ông Nguyễn Văn Tùng, em ruột của ông Lâm, đến làm việc với sân bay để nhận lại cái cặp tiền, lấy lý do là ông Nguyễn Văn Lâm thuộc quyền quản lý của Ban Bí Thư TW đảng. Việc nầy cũng có lươn lẹo trong đó. Hành lý bỏ quên thì phải trả lại cho chủ nhân của nó mới phải, tại sao lại trả tiền của ông Lâm cho Ban Bí Thư TW? Như vậy, chứng tỏ cơ quan tối cao nầy của đảng có liên hệ đến vụ tham nhũng.
Như thế, việc chỉnh đốn đảng, chống tham nhũng của mấy cha nội lãnh đạo chỉ là chuyện ruồi bu đó thôi!
Vụ bỏ quên tiền không ém nhẹm được. Một số đại biểu QH nhận được tài liệu mật và đặt vấn đề. Tiền gì? của ai gởi cho ai? Có dính líu gì tới tham nhũng không?
Vì không phải tiền của mình, nên ông Lâm mới bỏ quên số tiền lớn như thế.
Gần 3 tháng sau, ngày 11-7-2003, trong một buổi họp VPCP, ông Lâm đưa đơn từ chức.
Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng chấp nhận đơn từ chức và chỉ thị cho ông Lâm hoàn trả lại những số tiền đã nhận
Kết luận. Ông Nguyễn Văn Lâm có khuyết điểm về việc sơ xuất, bỏ quên, không cẩn thận về tiền bạc. Ông Lâm nhận khuyết điểm vì đã vô tình nhận những bao thơ tiền nói trên.
Thế là tham nhũng ngay trước mặt , tại văn phòng Thủ tướng được bao che. Tham nhũng hạ cánh an toàn.
3.2.         Vụ tham nhũng tiền Polymer
Ngày 3-7-2011, báo The Age của Úc tiếp tục khui chi tiết về vụ công ty Securency lo hối lộ 20 triệu Úc kim cho một Đại tá tình báo VN để được trúng thầu trong việc in tiền nhựa Polymer, để chuyển đổi tiền giấy VN sang tiền nhựa.
Từ đầu, người đứng ra làm trung gian, môi giới và nhận tiền là đại tá tình báo Lương Ngọc Anh, con rể của cựu chủ tịch nước Lê Đức Anh. Đại tá Anh là Giám đốc công ty Phát Triển Công Nghệ AFTD.
Vụ việc bắt đầu từ những bài viết của 2 ký giả Richard Baker và Nick McKenzie trên tờ báo The Age của Úc.
Cảnh sát Úc AFP (Australian Federal Police-AFP) truy tố 6 cựu nhân viên của công ty Securency là cựu giám đốc Myles Curtis và các viên chức: John Leckenby, Mitchell Anderson, Peter Hutchinson, Ron Marchant và Barry Brady.
Một số tiền 5 triệu đôla Úc được đại tá Lương Ngọc Anh trả tiền học phí và chỗ ăn ở của Lê Đức Minh vào học trường Đại học dành cho con nhà giàu là Durham, Luân Đôn.
Tại Anh quốc, Cơ quan điều tra gian lận nghiêm trọng SFO (Serious Fraud Office-SFO) theo dõi vụ tố cáo, và vào tháng 10 năm 2011, 80 nhân viên chống lừa đảo Anh quốc đã đột nhập vào công ty của ông Bill Lowther, (70 tuổi) và bắt ông về tội giúp đở xin một chỗ vào học tại ĐH Durham. Ông đứng ra trả học phí và các khoản chi tiêu cho Lê Đức Minh, con trai của Thống Đốc Ngân hàng Nhà nước Lê Đức Thúy.
Sự việc bắt đầu từ năm 1999, và đến năm 2001 thì các viên chức Úc đã có 18 lần gặp gở, thương lượng với đại tá Lương Ngọc Anh. Đó là thời gian mà Nguyễn Tấn Dũng giữ chức Thống Đống Ngân hàng nhà nước.
Vụ tham nhũng có liên quan đến Lương Ngọc Anh, Lê Đức Minh, Lê Đức Thúy và cả Nguyễn Tấn Dũng nữa.
Ngày 1-5-2011, Nguyễn Tấn Dũng chấp nhận đơn xin từ chức của Lê Đức Thúy, ở tuổi 63. Lê Đức Thúy còn bị cáo buộc lấy nhà công biến thành nhà riêng rồi đem bán.
Viện Kiểm Sát và Cơ quan điều tra VN cho biết, không thể căn cứ vào báo chí của nước ngoài để làm bằng chứng buộc tội công dân của mình, cho nên chưa mở cuộc điều tra.
Thật ra, tham nhũng có chùm, đoàn kết lại, bao che nhau, bảo vệ đảng, bám quyền lực để tiếp tục tham nhũng.
3.3. Vụ Nexus Technologies lo hối lộ cho cán bộ CSVN
Ngày 18-9-2010, toà án thành phố Philadelphia, bang Pensylvania mở phiên xét xử 3 người Mỹ gốc Việt về tội “bán một số trang bị quân sự đặc biệt của Hoa Kỳ và tội hối lộ người nước ngoài (VN)
Các bị cáo là 3 anh em nhà họ Nguyễn:
-  Nam Nguyễn, 54 tuổi. Chủ tịch hảng Nexus Technologies
- Kim Anh Nguyễn, 41 tuổi, phụ trách hợp đồng của hảng
-  An Nguyễn, 34 tuổi. Thực hiện vận chuyển.
Sự việc xảy ra từ 1999 đến 2008. Người nhận hối lộ là một quan chức VN. Số tiền hối lộ là 250,000 USD. Số hàng bán đến vài triệu USD.
Thiết bị quân sự: máy móc, phụ tùng để lập bản đồ dưới nước,dụng cụ dò tìm và tháo gở bom, mìn, phụ tùng cho máy trực thăng, máy dò tìm hoá chất, thiết bị viễn thông vệ tinh, đã được chuyển vào VN dưới dạng máy móc bình thường.
Các nhà phân tích cho rằng, người mua những dụng cụ nầy không phải là tư nhân.
Các quan chức VN nhận hối lộ được nhắc tới với những cái tên: Nguyễn Văn Tấn, GĐ công ty T&T Co. Ltd, được cho là mua dụng cụ cho bộ công an.
Một quan chức tên Mr. Lương, ở công ty Vietsovpetro, một người cũng ở công ty nầy là Nguyễn Văn Nam.
Các chuyên viên luật pháp, phỏng đoán Nam và An Nguyễn có thể bị tù 35 năm. Kim Anh Nguyễn 30 năm và hảng Nexus phải nộp phạt 27 triệu đô la.
Thật ra, thì hảng Nexus chỉ là trung gian mua bán và chuyển hàng, vì những thiết bị quân sự “cao cấp” nầy không phải dễ xuất kho, hoặc bày bán ngoài chợ trời.
Đó chỉ là những vụ tham nhũng bị phanh phui, còn những vụ làm ăn trót lọt hoặc được cho chìm xuồng hay ém nhẹm, thì không biết bao nhiêu mà kể.
Ngoài ra, những vụ tham nhũng nổi tiếng như vụ PMU.18 của TGĐ Bùi Tiến Dũng, vụ PCI trong dự án xa lộ Võ Văn Kiệt của Huỳnh Ngọc Sỹ, vụ Lê Thanh Hải-Nguyễn Tấn Dũng cướp 15 tỷ USD tại khu Đô Thị Mới Thủ Thiêm, vụ Vinashin, vụ Phạm Huy Phước ăn 100 tỷ đồng ở công ty Tamexco, vụ Lã Thị Kim Oanh nuốt 100 tỷ đồng ở công ty Tiếp Thị Đầu Tư…
4* Lãnh đạo mê gái
4.1. Lê Khả Phiêu chơi gái Tàu.
Dân gian có câu: Lấy đá thử vàng, lấy vàng thử phụ nữ và lấy phụ nữ thử cán bộ Việt Cộng. Anh hùng khó qua tay mỹ nhân. Vua Trụ mê Đắc Kỷ, Ngô Phù Sai mê Tây Thi nên cơ nghiệp sụp đổ. Người VN trong và ngoài nước chuyền tay nhau về câu chuyện Tổng Bí Thư CSVN vì chơi gái Tàu mà mất đất của tổ tiên. Nhiều bài viết về TBT Lê Khả Phiêu với cái tựa đề là “sướng con koo, mù con mắt”
Năm 1988, khi đi triều cống sang Trung Cộng, Lê Khả Phiêu bị sập kế mỹ nhân của bọn Tàu khựa. Người phụ nữ đó là Trương Mỹ Vân (Cheng Mei Wang) đã có đứa con gái với TBT/CSVN. Biết được Phiêu rất lo sợ vụ việc bị bại lộ, vì những đối thủ chính trị của Phiêu trong Bộ Chính Trị, sẽ tìm cách hạ bệ hắn, nên bọn Tàu khựa áp lực Phiêu ký Hiệp Định Biên giới, cắt đất dâng biển cho chúng. Vụ chơi gái không biết thật hư ra sao, nhưng việc Quốc hội phê chuẩn lậu Hiệp định là rõ ràng. Đó là chỉ có Ban Thường Vụ QH phê chuẩn, đáng lẻ  khoáng đại QH làm việc đó.    
4.2. Trương Tấn Sang và gái
Trang mạng Thông Luận ngày 3-12-2010 viết về Trương Tấn Sang như sau:
Trích nguyên văn.
“Có hai tác giả nhắc lại vụ bà Nguyễn Thị Hồng, theo đó, ông Sang đã ép dâm bà, vì bị từ chối nên bà bị bỏ tù.
Sau đơn tố giác của bà Hồng, hồ sơ của Ban điều tra trình lên Tổng Bí Thư thì khác. Đó là trong bữa tiệc liên hoan, bà Hồng thuận tình, nhưng Bí thư thành ủy Sài Gòn Trương Tấn Sang, chê bà Hồng già, và gọi điện thoại sang công ty Vietnam Airlines buộc đưa sang cho ông một cô tiếp viên hàng không trẻ và xinh đẹp. (Thông Luận-Hết trích)
Trích lá thơ của ông Lê Văn Lý, gởi từ Hà Nội ngày 27-9-2010, kể tội Trương Tấn Sang như sau:
“Về đạo đức. Rất tồi. Đã từng dính líu đến vụ Năm Cam, trùm xã hội đen nổi tiếng. Đã từng ăn tiền của người Hoa Chợ Lớn. Sa đọa hơn, đã ép dâm chị Nguyễn Thị Hồng, giám đốc công ty xuất nhập khẩu quận 3, SG, buộc phải ăn ngủ với mình. Bà Hồng từ chối nên bị cho vào tù mấy năm.
Ra tù, bà Hồng cùng chồng đâm đơn kiện, nhưng TBT Nông Đức Mạnh không xử, mà cho người vào vận động buộc bà Hồng rút đơn.
Sa đoạ và tha hoá như vậy, đáng lẻ phải vào tù, nhưng tại sao lại được lên chức?” (Hết trích)
4.3. Lấy gái thử lãnh đạo đảng
Những vụ bê bối tình ái, hủ hoá, cưỡng dâm đủ loại bị nội bộ đảng phanh phui không biết bao nhiêu mà kể.
4.3.1. Trung Ương Cục cướp vợ cán bộ dưới quyền
Trích “Lá Thư Bắc Hà” của một cựu chiến binh như sau:
“Đó chính là Lê Duẩn, Lê Đức Thọ, đã có vợ con đàng hoàng, vậy mà cố tình dùng quyền lực cấp trên  để “chôm” cho bằng được 2 cô vợ sắp cưới xinh đẹp của hai cán bộ dưới quyền.
Rồi những cuộc tình sau nầy của Lê Duẩn, tiêu biểu là bác sĩ Hồ Thị Nghĩa, con gái của Hồ Việt Thắng, kết quả là TBT Lê Duẩn đã tặng cho tên hung thần tàn bạo trong Cải Cách Ruộng Đất, Hồ Việt Thắng, một đứa cháu ngoại.
Cái thâm độc của Lê Đức Thọ là dùng gái để “yểm” các cụ, điển hình là Phạm Văn Đồng (PVĐ) bị sập bẩy.”
Vì vợ PVĐ bị bịnh thần kinh mất trí nhớ, nên Lê Đức Thọ chỉ đạo cho bộ trưởng văn hoá Hà Huy Tập, dàn xếp một nữ văn công xinh đẹp tên là Trúc, được đặc cách trực tiếp phụ vụ cách mạng, để giải toả và làm thăng bằng tình dục của thủ tướng PVĐ. Thọ ra lịnh cho thuộc hạ ghi lại âm thanh và hình ảnh mùi mẫn của PVĐ, nên vị Thủ tướng nầy luôn luôn vâng lịnh của Thọ.” (Hết trích)
4.3.2. Hội Nhà Dê của cán bộ huyện Đầm Dơi-Cà Mau
Mười năm trước…
Một số cán bộ chức sắc của huyện Đầm Dơi, Cà Mau, đã in ra một bản nội quy của Hội Nhà Dê. Các cán bộ đã nghiên cứu, biên soạn, chỉnh sửa, hoàn thành một bản nội quy gồm những điều, khoản cũng giống như bản điều lệ của đảng vậy.
Một cán bộ hưu trí Cà Mau còn thuộc nằm lòng như sau: “Nhằm thống nhất hành động trong giới đàn ông con trai, để thoả mãn nhu cầu sinh lý ngày càng tốt đẹp và hiệu quả hơn…”
Người bỏ công soạn là cựu chủ tịch UBND huyện Đầm Dơi. Hiệu trưởng Trường THPT sửa chữa và đánh máy. Trưởng Phòng Giáo Dục trình bày và xuất bản.
Điều làm cho dư luận, nhất là nữ giới lúc bấy giờ, phẩn nộ, là nội dung khinh thường phụ nữ.
Đó là dùng tên của những con chó để chỉ tình trạng của phụ nữ.
Điều 3.
Tất cả các thành viên của Hội Nhà Dê được quyền quản lý: giá, lém, luốc, vện, phèn, sút cán, lỡ thời.
Giá: Đàn bà goá, từ khi chồng chết đến mãn tang
Lém: Đàn bà từ khi mãn tang đến 2 năm
Luốc: Là 2 năm đến 4 năm sau khi mãn tang
Vện: Là 4 đến 7 năm
Phèn: Là từ 7 năm trở lên
Sút cán: Có chồng mà bị chồng thôi hoặc thôi chồng
Lỡ thời: Là phụ nữ 25 tuổi trở lên mà chưa chồng.
Bị phản đối vì dùng những tên của chó để chỉ tình trạng của phụ nữ.
Điều 5. Tất cả thành viên của hội được quyền thả dê ở những mức độ như sau:
Dê đạo lộ. Là khi ra đường mà gặp 7 đối tượng trên thì thả dê ra liền. Dê công khai ngoài đường.
Dê bành trướng. Khi vừa bước ra khỏi cửa mà gặp phụ nữ thuộc 7 diện nói ở điều 3, thì thả dê ra liền, cũng còn gọi là dê đại trà.
Sau khi thả dê, thì phải có kế hoạch linh hoạt, chủ động, sáng tạo trên tinh thần tiến công và bí mật, trong việc đi khám điền thổ.
Đó là lý do mà mấy bà goá phụ liệt sĩ thường bị các quan chức cán bộ dê xồm tới lui rình rập tiếp cận, thả dê, làm mất danh hiệu phụ nữ miền Nam thành đồng vách sắt, anh hùng, bất khuất, trung hậu, đảm đang, mà bác Hồ trao tặng.
Điều lệ của Hội Nhà Dê còn quy định con dấu của hội phải được làm bằng thân cây so đũa, hình bầu dục, có chữ Hội Nhà Dê chung quanh hình con dê xồm (dê già có râu, có sừng).
Tất cả các thành viên, bất kỳ lúc nào và ở đâu, khi gặp con dê thì phải chấp tay, xá 2 xá và kính cẩn chào “Xin chào sư phụ”.
Cái hội quái gở nầy bị phanh phui bởi một nhà báo về công tác ở huyện Đầm Dơi. Không có ai bị kỷ luật nặng, nhưng bị dư luận chê cười là phường dê xồm, cán bộ mất nết, già dịch, già ó đâm.
5* Kết
Nhà dột từ trên nóc dột xuống, lãnh đạo đảng tham ô, tha hoá, suy đồi đạo đức, nếp sống, cá mè một lứa, thì lấy ai mà chỉnh đốn đảng cho được. Có bàn tay nào sạch sẽ không? Vì thế mà hơn cả chục năm nay, đảng luôn luôn bày ra chương trình, kế hoạch chỉnh đốn, nhưng rồi đâu cũng vào đó, ông Vũ Như Cẩn vẫn lãnh đạo đảng.
Đỗ Mười nói: “Đảng là chúng ta cả mà”. Lê Duẩn, Lê Đức Thọ, Lê Đức Anh, Lê Khả Phiêu bị đảng viên gọi là Bọn Bốn Tên (Tứ nhân bang) nhà họ Lê.
Ngay cả tên đầu xỏ cũng gian manh xảo trá không lường. Bỏ vợ, từ con, chơi gái lậu, cuộc đời muôn mặt tráo trở và tàn bạo vô cùng. Cả chục họ, cả chục tên, ngày sanh, ngày chết cũng giả mạo không biết đâu mà rờ.
Mấy cha nội hò hét chỉnh đốn đảng rùm beng như thế, cũng chỉ làm chuyện ruồi bu mà thôi.
Nguồn:www.vietbao.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét