Thứ Tư, 21 tháng 5, 2014

VN còn hay mất?

QM

        

Nếu nghĩ cho cùng dựa vào những gì đang diễn ra trên đất nước,phải đau lòng mà nói VN đã mất cho TC đã lâu. Những người Việt còn nặng lòng với tổ quốc đang bị cai trị bởi một đám quan chức TC có nguồn gốc là ngừơi VN. Chiến lược xâm chiếm ngậm nhấm với những diễn tiến hòa bình âm thầm đã được thực hiện một cách khôn khéo với sự chấp hành của đảng csVN anh em (3.5 triệu đảng viên, rành rẽ tâm lý chiến, chuyên viên sách động, chuyên nghiệp khủng bố) cai trị những người Việt yêu nước chống TC và lũ nô bộc csVN. Để đổi lại csVN được những ưu đãi quyền lực (độc đảng cai trị như mẫu quốc) và vật chất để trở thành những tư bản đỏ cho những đảng viên trung thành cùng gia đình và thân thuộc. Những kẻ ngoài đảng, thành phần bị cai trị, muốn được yên thân thì ngậm miệng tuân theo như một bầy cừu. Cuộc tranh đấu dành độc lập, chủ quyền, và quyền được làm người của dân tộc Việt không phải chỉ đơn thuần chống lại csTQ , mà thật là oái oăm, còn là cuộc tranh đấu của những người bị cai trị, bị bóc lột, mất quyền làm người, đối lại giai cấp cai trị tư bản đỏ, độc đảng csVN nô tài cho TC.


Mất nước không chỉ có nghĩa tên một quốc gia bị xoá trên bản đồ thế giới. Hơn nữa với chiển thuật gậm nhẩm, trong giai đoạn này, TC cũng chẳng dại ra lệnh đám nô bộc csVN xoá bỏ tên nước. Bởi nó sẽ đánh thức toàn thể tầng lớp,giai cấp ở VN. Tên nước VN vẫn còn được tồn tại để ru ngủ phần lớn những người Việt chưa nhìn ra những thực trạng đang diễn ra trên đất nước. Đây là một sự thống trị âm thầm với những thoả ước kinh tế cùng di dân được ký kểt mà phần thiệt sẽ về dân tộc thiểu số Việt,và lợi ích về cho mẫu quốc đại Hán và một chút phần thưởng cho đám nô bộc tư bản đỏ csVN. Do đó những tiếng nói của những người Việt yêu nước, thức tỉnh nhìn ra nguy cơ nô lệ, đã bị đàn áp, khủng bố, tù đày bởi cái gọi là chính quyền VN? của họ.

Nhưng diễn tiến hoà bình thống trị trên con đường của nó đương nhiên phải gặp những khó khăn cho cả hai đảng csTQ-VN, khi những động thái quá lộ liễu như dàn khoan 981 được tiến hành. Dựa trên lời phát biểu của giáo sư Tô Hạo, giám đốc trung tâm nghiên cứu chiến lược của đại học ngoại giao TC,thì sự căng thẳng của TC và VN trên biển Đông là do “sự thay đổi thái độ” của nhà nước csVN. Thực tế có phải những phản kháng, kết án, đe doạ qua lại của hai đảng csTQ-VN, và cuộc chung tắm nước vòi rồng trên biển Đông chỉ là màn kịch để giảm bớt những phẫn nộ của giai cấp yêu nước bị cai trị ở VN. Đảng csVN vẫn trung thành cộng tác với csTQ trong diễn tiến hoà bình thống trị VN với những vở kịch đang diễn tiến. Với nguy cơ đoán trước của những cuộc biểu tình vùng dậy của giai cấp công nhân yêu nước bị cai trị, có thể đưa đến sự lật đổ của chế độ độc tài đảng trị, song hành với những quan sát của thế giới trên vấn đề nhân quyền ở VN. CsVN-TQ (tổ sư tuyên truyền, kích động biểu tình cũng như PHẢN tuyên truyền, PHẢN biểu tình) đã kích động quần chúng dấy lên những cuộc biểu tình BẠO ĐộNG tại Bình Dương và. Hà Tĩnh. Những người công nhân (bao năm bị bóc lột, ngược đãi của một lối nô lệ mới) hiền lành, yêu nước, nhưng thiếu hiểu biết đã bị kích động hướng dẫn bởi “một nhóm người CHUYÊN NGHIỆP có TỔ CHỨC” đổt phá những cơ xưởng TQ(nhưng thật sự đa số cơ xưởng thuộc về Đài loan, Nhật bản, và Đại Hàn).CsVN từ đó dùng những hình ảnh biểu tình bạo loạn này để thẳng tay bạo hành đàn áp những cuộc biểu tình bất bạo động của những người yêu nước chống lại csTQ và csVN nô bộc.

Nếu csVN thật sự muốn bảo vệ tổ quốc, họ sẽ phải chấp nhận thay đổi(có nghĩa phải thật
sự tôn trọng nhân quyền, chấp nhận từ bỏ độc đảng…) để có được sự hỗ trợ trực tiếp của những sức mạnh có thể đối trọng với TC như Nhật bản, Philipine đang áp dụng. Hay ít nhất csVN phải dựa vào sức mạnh của toàn dân đánh động lương tâm của những dân tộc thế giới áp lực lên sự hung hãn ngược ngạo của Đại Hán. Chính họ sẽ phải phát động những cuộc biểu tình bất bạo động chống TC trên toàn quốc và dùng  công an, thanh niên xung phong, đảng viên. Và ngay cả quân đội để bảo vệ những hãng xưởng ngoại quốc đặc biệt là của TC. Nhưng bởi là kiếp nô bộc, csVN đã phải tuân theo mệnh lệnh từ csTQ “phải lập tức có những biện pháp dứt khoát chấm dứt mọi cuộc biểu tình chống lại mẫu quốc”. Và một lực lượng hùng hậu công an, thanh niên xung phong, đảng viên đã “xuống đường” hung hãn bạo hành những người Việt cả gan biểu tình bất bạo động nhưng to tiếng chống lại mẫu quốc TC kẻ đã bảo vệ độc quyền cai trị và cơm ăn áo mặc cho họ.

Sẽ không ngạc nhiên, sau màn kịch cùng tắm nước vòi rồng trên biển đông, những lời cãi vã qua lại cho có, cùng những cuộc biểu tình của giai cấp bị trị đã được hữu hiệu trấn áp trên toàn quốc, csVN -csTQ sẽ ký kết một thoả ước “Hoà Bình Cộng Tác cùng Khai Thác biển Đông” với quyền lợi tối đa cho mẫu quốc và một chút dư thừa cho lũ hậu duệ hồ chí minh bán nước. Và diễn tiến hoà bình thống trị với đám nô bộc csVN độc đảng trị sẽ tiếp tục xa hơn.

Thật đau lòng cho tộc Việt, họ đã mất nước tử lâu nhưng đa số vẫn còn mơ ngủ. Dân Việt đã mất nước bởi họ đang bị cai trị bởi một chính quyền không phải do họ được tự do lựa chọn bầu ra, mà bởi một nhà nước toàn những quan chức gốc Việt nhưng phục vụ đại Hán để đựơc độc quyền, độc lợi. CsVN thay mặt mẫu quốc TC thi hành sảch lược thống tri của đại Hán. Những biểu tình đòi hỏi nhân quyền,tự do ngôn luận,hay chống TC xâm lăng không còn ý nghĩa gì cả bởi dân Việt đã mất nước. Cuộc nổi dậy hiện tại cần có là lấy lại Chủ Quyền cho dân tộc Việt. Nó không thể là những cuộc biểu tình của một đoàn cừu dễ bị chụp mũ, bạo hành trấn áp bởi độc đảng csVN tay sai cai trị cho TC. Dân Việt đã đứng dậy vượt qua nỗi sợ hãi trước bạo quyền nhưng cần được tổ chức chặt chẽ hơn, khoa học hơn, chuẩn bị cho một ngày toàn dân cùng đứng dậy lấy lại chủ quyền cho dân tộc.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét