Thứ Ba, 30 tháng 12, 2014

QUÂN ĐỘI LÀ CỦA AI ?

Đại Ngàn

                         

Ông Nguyễn Thanh Giang ở số nhà 5, ngõ 341 đường Trung Văn, quận Nam Từ Liêm – Hà Nội, hotline : 0984 724 165, lên mạng toàn cầu đặt vấn đề rất hay : Quân đội VN ngày nay là công cụ của ai, phải trung thành với ai, với đất nước, toàn dân, hay chỉ với đảng Cộng sản ?

Tất nhiên câu trả lời của ông Giang hoàn toàn khẳng định quân đôi là thuộc về đất nước, về dân tộc, về toàn dân, mà không thuộc riêng của cá nhân hay nhóm cá nhân nào, không thuộc riêng đảng chính trị nào cả. Ông Giang đặt ra câu hỏi, nếu sau này có một đảng phái khác cầm quyền đất nước, và nói rằng quân đội là của riêng đảng phái đó, khi đó đảng CS có chịu không ? Đúng là một câu hỏi rất sắc bén, thông minh và thú vị.


Ông Giang cũng bác bỏ lý luận của ông TBT đảng CS hiện nay bảo rằng bởi lý thuyết của chủ nghĩa Mác Lênin, bởi những người CSVN đầu tiên từ năm 1930, bởi Bác Hồ đã nói vậy, nên điều đó ngày nay và muôn đời sẽ là chân lý vĩnh cửu, bất biến, không thể nào thay đổi được, tức Quân đội Nhân dân VN chỉ là công cụ duy nhất của đảng CSVN mà thôi, chỉ tuân phục và phục vụ cho ĐCS mà thôi. Ông Giang hoàn toàn bác bỏ quan điểm trên của ông TBT, cho rằng lý luận đó là không đúng, không chính xác, thậm chí sai trái.

Thực chất lý lẽ của ông Giang hoàn toàn không tồi. Bởi vì từ cổ chí kim khắp trên toàn thế giới và cả hầu toàn cầu ngày nay, quân đội là quân đội của toàn dân, của chung đất nước mà không phải của riêng nhóm cá nhân hay đảng phái chính trị nào cả.

Bởi vì quân đội là do dân nuôi, không phải đảng nuôi, chính ngân sách đất nước, thuế má toàn dân mới nuôi sống quân đội, không hề là ngân sách riêng của đảng. Vả lẽ ngay cả mọi đảng viên cũng vẫn ăn lương của ngân sách nhà nước, không hề lương do nguồn lợi riêng nào của đảng. Như vậy quân đội nhằm phục vụ ai, nhằm trung thành với ai, là công cụ chính đáng, đích thực của ai đã hoàn toàn rõ ràng.

Điều này cũng còn mang ý nghĩa lực lượng quân đội lý tưởng và chính đáng nhất là đứng riêng rẽ, đứng ngoài, hay đứng độc lập với chính trị, vì chính trị luôn luôn chỉ là giai đoạn, tạm bợ theo thời gian, còn toàn dân tộc, quốc gia, đất nước mới thật sự là thực thể thực chất, trường cửu, lâu dài.
Lẽ khác, một đất nước mà không có quân đội (bởi quân đội chỉ thuộc riêng của nhóm nào đó), cũng coi như đất nước đó không có, dân tộc đó không còn, mà chỉ còn đảng hay nhóm đó là chính. Đó là điều hoàn toàn phi lý.

Còn ông Các Mác là người Do Thái nhập quốc tịch Đức, ông Lênin là người Nga, vốn đã xưa cũ lắm rồi, đâu phải luật pháp của VN hay chân lý khoa học của dân tộc ta mà nhất thiết ngàn đời cứ phải nhắm mắt mà theo hai ông đó. Như vậy hỏi là ý nghĩa tinh thần độc lập hay ý thức lệ thuộc.
Ngay cả thế hệ những người CS 1930 cũng chỉ là thời điểm lúc đó, nay đã xa lắc xa lơ rồi, tại sao lại khống chế được thế hệ và hoàn cảnh hôm nay. Hay cả ông HCM cũng thế, ông cũng chỉ là một người dân đi làm cách mạng CS và được thành công trước đây. Ông đâu phải cha đẻ hay vị thần linh muôn thuở của dân tộc mà ngàn đời sau đất nước phải bị khuất phục mãi theo ông ta. Ông đâu phải họ Hồng Bàng hay vua Hùng Vương hoặc Lạc Long Quân mà tuyệt đối phải thánh hóa ông lên kiểu thế. Như vậy chỉ còn biết có cá nhân HCM mà không còn nghĩ đến nghĩ đến toàn dân hay tổ quốc, dân tộc gì nữa cả.

Bởi thế ngày nay cả Quốc hội cũng không có tiếng nói riêng, quân đội cũng vậy, mặc dầu mang tên quân đội Nhân dân, chỉ có BCT mới có tiếng nói duy nhất của mình, tức chỉ có 16 người là chủ chốt nhất, đặc biệt là TBT mới đứng đầu cả nước. Bởi không do dân bầu ra mà chỉ tự mình tồn tại, do vậy thực tế thoát ly mọi quyền lực của dân, tự mình tự quyết hết mọi sự, còn toàn dân chỉ được coi như “con đỏ”.

Trong thời đại quân chủ chuyên chính phong kiến, chỉ có nhà vua mới là người nắm quyền quân đội, đó là kiểu thế tập cha truyền con nối. Nhưng trong thời kỳ dân chủ tiên tiến hiện đại, mọi đất nước phát triển và tiến bộ, chỉ có vị Tổng thống được dân bầu trực tiếp mới là vị Tổng tư lệnh tối cao của quân đội mà thôi, không có bất kỳ một đảng phái nào xen vào được cả.

Trong khi đó ở những nước có đảng CS cầm quyền, TBT hay BCT được toàn quyền muốn nói gì cũng được, làm gì cũng không hề ai dám có ý kiến trái lại cả. Chẳng hạn 90 triệu dân VN trong nước hiện nay, kể cả 3 triệu đảng viên theo dạng quần chúng, cũng thực chất là thứ dân ngu khu đen, cũng chỉ biết thừa hành và phục tùng, không thể có tiếng nói riêng gì cả. Đó chính là sự khác nhau giữa ba thể chế chính trị vừa kể là như vậy.

Nên giả dụ nếu mai sau đất nước có xảy ra chiến tranh với một nước nào đó, mà toàn thể hay đa số trong BCT, đặc biệt TBT có ý kiến không chiến đấu, thì khi đó quân đội của đất nước có có cũng như không, vì nó đã bị hoàn toàn vô hiệu hóa, tức vai trò và nhiệm vụ của nó đối với đất nước, dân tộc hay toàn dân cũng không là gì cả. Đó thật sự là một kiểu lý luận và nhận thức hoàn toàn tăm tối, bế tắt, và hoàn toàn vô lý như là điều ông Nguyễn Thanh Giang nhận xét rất đúng và rất chính xác.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét