Nguyện Quang Lập
Không biết hôm nay người ta tổ chức cho chị em trại Thanh Hà đón ngày 8/3 thế nào. Bùi Hằng có nhận được nhiều hoa không?
Lần đầu tiên trong đời, ngày 8/3 mình có nhu cầu gửi một lẳng hoa tới một người đàn bà không quen. Xưa nay ngày 8/3 mình không tặng hoa cho ai, mình không thích mấy màn tình cảm hoa hòe hoa sói. Nhưng hôm nay mình rất muốn nhờ ai đó đem một lẳng hoa tặng Bùi Hằng.
Tối qua đang làm việc, chợt nhớ ra đã đến ngày 8/3. Bổng nhiên nhớ chị, lục khắp mạng méo không thấy ai viết về chị cả, mình đọc lại cái thư chị gửi cho con ( tại đây), tự nhiên ứa nước mắt:
“Mẹ của các con cả quãng đời làm người chưa bao giờ làm gì đê tiện xấu xa, chưa bao giờ thỏa hiệp với cái ác cái xấu và giờ đây dù bị giam cầm oan khuất, nhưng không làm các con phải xấu hổ vì mẹ, không đi tù vì trộm cắp, cướp bóc, mẹ không đi tù vì bất cứ tội trạng hay hành vi phạm pháp luật đê tiện bỉ ổi như nhiều kẻ đúng ra phải đi tù và phải xấu hổ. Như vậy các con hãy yên lòng và ngẩng cao đầu vì mẹ đã một thân một mình nuôi dạy ba chị em con, gây dựng chăm lo một gia đình không có người cha làm trụ cột mà không để các con phải thiếu đói, thất học, dù mẹ của các con không là quan chức hay ông nọ bà kia. Song các con đã nhìn thấy mẹ đã làm những gì để có được sự trân trọng của xã hội của những người hàng xóm láng giềng nơi đất khách quê người trong hơn 20 năm qua, tất cả những gì mẹ làm đều để lại sự tôn kính yêu quý của nhiều người, đó là nhân dân.”
Bùi Hằng thân mến, chỉ những kẻ bất lương mới cho chị là kẻ có tội, mới nghĩ chị là kẻ xấu xa. Đúng như chị nói, những kẻ bất lương kia họ không phải là nhân dân, đó là những kẻ vô đạo. Những kẻ đó giờ đây vẫn rung đùi cho rằng việc bắt chị vào trại phục hồi nhân phẩm là một sáng kiến tuyệt vời của họ, dù họ biết thừa đó là một việc xấu xa. Xấu xa thì xấu xa họ vẫn ngửa cổ cười kiêu ngạo, cho rằng nhờ sáng kiến của họ mà ” bọn biểu tình chống Trung Quốc” bị đập tan. Chỉ cần đập tan ” Bọn biểu tình chống Trung Quốc” là ok, là “thắng lợi rực rỡ” dù đó là một việc phi nhân, dù có phải ngang nhiên chà đạp lên luật pháp nước nhà. Đó là triết lý của những kẻ bất lương, những kẻ lúc nào cũng coi rẻ nhân dân.
Trời đã thấy rất rõ điều đó. Họ có thể coi khinh sự phỉ nhổ của nhân dân nhưng họ không thể không sợ trời. Và nhất định trời sẽ cho họ một hậu vận thảm hại. Nhất định là như thế, lưới trời lồng lộng, họ làm sao mà chạy thoát. Chị hãy tin như vậy đi và hãy nở một nụ cười.
Không biết hôm nay người ta tổ chức cho chị em trại Thanh Hà đón ngày 8/3 thế nào. Bùi Hằng có nhận được nhiều hoa không?
Lần đầu tiên trong đời, ngày 8/3 mình có nhu cầu gửi một lẳng hoa tới một người đàn bà không quen. Xưa nay ngày 8/3 mình không tặng hoa cho ai, mình không thích mấy màn tình cảm hoa hòe hoa sói. Nhưng hôm nay mình rất muốn nhờ ai đó đem một lẳng hoa tặng Bùi Hằng.
Tối qua đang làm việc, chợt nhớ ra đã đến ngày 8/3. Bổng nhiên nhớ chị, lục khắp mạng méo không thấy ai viết về chị cả, mình đọc lại cái thư chị gửi cho con ( tại đây), tự nhiên ứa nước mắt: “Mẹ của các con cả quãng đời làm người chưa bao giờ làm gì đê tiện xấu xa, chưa bao giờ thỏa hiệp với cái ác cái xấu và giờ đây dù bị giam cầm oan khuất, nhưng không làm các con phải xấu hổ vì mẹ, không đi tù vì trộm cắp, cướp bóc, mẹ không đi tù vì bất cứ tội trạng hay hành vi phạm pháp luật đê tiện bỉ ổi như nhiều kẻ đúng ra phải đi tù và phải xấu hổ. Như vậy các con hãy yên lòng và ngẩng cao đầu vì mẹ đã một thân một mình nuôi dạy ba chị em con, gây dựng chăm lo một gia đình không có người cha làm trụ cột mà không để các con phải thiếu đói, thất học, dù mẹ của các con không là quan chức hay ông nọ bà kia. Song các con đã nhìn thấy mẹ đã làm những gì để có được sự trân trọng của xã hội của những người hàng xóm láng giềng nơi đất khách quê người trong hơn 20 năm qua, tất cả những gì mẹ làm đều để lại sự tôn kính yêu quý của nhiều người, đó là nhân dân.”
Bùi Hằng thân mến, chỉ những kẻ bất lương mới cho chị là kẻ có tội, mới nghĩ chị là kẻ xấu xa. Đúng như chị nói, những kẻ bất lương kia họ không phải là nhân dân, đó là những kẻ vô đạo. Những kẻ đó giờ đây vẫn rung đùi cho rằng việc bắt chị vào trại phục hồi nhân phẩm là một sáng kiến tuyệt vời của họ, dù họ biết thừa đó là một việc xấu xa. Xấu xa thì xấu xa họ vẫn ngửa cổ cười kiêu ngạo, cho rằng nhờ sáng kiến của họ mà ” bọn biểu tình chống Trung Quốc” bị đập tan. Chỉ cần đập tan ” Bọn biểu tình chống Trung Quốc” là ok, là “thắng lợi rực rỡ” dù đó là một việc phi nhân, dù có phải ngang nhiên chà đạp lên luật pháp nước nhà. Đó là triết lý của những kẻ bất lương, những kẻ lúc nào cũng coi rẻ nhân dân.
Trời đã thấy rất rõ điều đó. Họ có thể coi khinh sự phỉ nhổ của nhân dân nhưng họ không thể không sợ trời. Và nhất định trời sẽ cho họ một hậu vận thảm hại. Nhất định là như thế, lưới trời lồng lộng, họ làm sao mà chạy thoát. Chị hãy tin như vậy đi và hãy nở một nụ cười.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét