Thứ Bảy, 14 tháng 6, 2014

ĐÂU LÀ LỰC LƯỢNG CỨU NƯỚC NGÀY NAY ?

Lê Thanh Hưng

                        leading-leaders      

Lực lượng cứu nước ngày nay chỉ có thể là lực lượng của toàn dân mà không ai khác.

Bởi toàn dân là nền tảng muôn đời của đất nước, bất kỳ hoàn cảnh hay trường hợp nào cũng vậy.
Nhưng nói toàn dân là nói chung, còn ý nghĩa tích cực và tập trung nhất vẫn là những thành phần tích cực nhất trong dân. Toàn dân là chất liệu quan trọng tự nhiên, nhưng những đầu óc mũi nhọn bao giờ cũng là những yếu tố tiên phong, những thành phần quyết định và những đầu tàu cần thiết nhất.


Như vậy ở đây chính là yếu tố chất và lượng của những thành phần như thế.

Chất có nghĩa những người toàn tâm, toàn ý yêu nước, không có một mảy may tính toán riêng tư hay mang tính cách cơ hội, vụ lợi, hoặc đón gió nào. Bởi chỉ những con người như thế mới tránh được mọi chia rẽ, mọi tị hiềm, mọi so đo lợi hại, có đầy đủ quyết tâm và không đầu hàng trước mọi hoàn cảnh nào. Nghĩa là chỉ có những đầu óc, những tâm hồn, những tấm lòng nhiệt tình yêu nước vô tư, quyết tâm, quyết chí nhất mới thật sự là những giá trị trường cửu, lâu bền và hiệu quả nhất.

Còn lượng có nghĩa là những thành phần đó mà nhân rộng được ra, càng nhiều càng tốt, càng đông càng tốt. Bởi đông tay vỗ nên bộp. Mỗi người chỉ biểu lộ một thiện chí rất nhỏ, ở một việc làm nào đó không cần hậu ý, không cần kể công, chỉ mang tính cách hoàn toàn dâng hiến cao cả cho người khác, cho xã hội, cho đất nước một cách cần thiết và chính đáng, đó chính là sức mạnh vô hình chung thật sự vĩ đại và hiệu nghiệm nhất. Nên nói chung, sức mạnh thiết thực nhất là sức mạnh vô hình, tức vô hình chung của mọi người, không phải chỉ tập trung riêng ở một số người nào.

Và yêu cầu cứu nước ngày nay không phải tưởng tượng, không phải mơ hồ, mà thật sự chính là yêu cầu trước mắt. Đó chính là yêu cầu đối phó với mưu toan bá quyền, bành trướng, thôn tính mọi mặt của TQ, và yêu cầu xây dựng lại một xã hội, một đất nước, một thể chế lành mạnh, hiệu quả, trong sạch, tốt đẹp, phát triển, tiến bộ, và khả dĩ đi lên được ngang hàng với thế giới. Bởi có như thế mới đưa toàn dân đến hạnh phúc, xã hội mới hiệu lực, nước nhà mới cường thịnh và không sợ bất kỳ lực lượng xâm lược nào từ bên ngoài.
Toàn dân như nói ở đây là mọi người VN trong cũng như ngoài nước.

Mọi người VN không phân biệt thành phần, giai cấp, địa vị, tôn giáo, khuynh hướng v.v… kể cả những người nguyên trước là người Cộng sản. Tức nói chung bây giờ không phân biệt quá khứ của bất kỳ người nào nữa, mà chính yếu là hoài bão, là ý chí, là mong ước của họ đối với toàn thể đất nước hiện tại và trong tương lai ra sao.

Tất nhiên yêu cầu cần nhất hiện nay trước tiên vẫn là lực lượng của những người tiên tiến, những người có ý thức dân tộc, yêu nước, đặc biệt nhất là mọi thành phần hiểu biết, trí thức. Trí thức là mọi người có hiểu biết đúng nghĩa, không đơn giản chỉ là người có học vị hay bằng cấp hay khoa bảng.

Còn thủ lĩnh là thủ lĩnh như thế nào ? Đó là thủ lĩnh của từng nhóm nhỏ, không phải “thủ lĩnh” của nguyên khối, như kiểu lãnh tụ tối cao, mà ngày nay trong xu thế dân chủ xã hội tiến bộ, văn minh, nó hoàn toàn không cần thiết. Bởi vì trong quá khứ của lịch sử dân tộc, mọi sự tuyên truyền thần thánh hóa như trường hợp ông Hồ đã cho thấy có quâ nhiều bất cập hay bất lợi thật sự cho đất nước và cho dân tộc. Đây là điều mà ngày nay cần phải sáng suốt qua các kinh nghiệm xương máu đã có của lịch sử nên nhất thiết không thể lặp lại. Bởi mọi cung cách độc tài toàn trị ngày nay đã quá lỗi thời rồi, nên chỉ có nguyên tắc dân chủ, tiến bộ, tự do thật sự mới là ý nghĩa tập hợp lực lượng quần chúng tích cực, hiệu quả, và ý nghĩa xây dựng đất nước dài lâu, vĩnh cửu trong tương lai.

Bởi yêu cầu cần thiết hiện nay của đất nước là yêu cầu một học thuyết dân chủ tự do lành mạnh, toàn diện và tiến bộ. Điều này bất cứ ai có năng lực đều có thể góp phần xây dựng được. Và khi đã có thật sự cương lĩnh dân chủ tự do phát triển cho đất nước rồi, ý nghĩa bầu cử, ứng cử tự do cho mọi nhân tài để lãnh đạo xã hội, lãnh đạo đất nước, khi đó mới đặt ra một cách cụ thể, hiệu quả và thực tế nhất. Bởi để phát triển đích thực đất nước ta ngày nay, không phải chỉ thiểu số nhân tài nào mà phải kết hợp mọi nhân tài trong xã hội không phân biệt khuynh hướng mà chỉ cùng một mục đích cao nhất mới là hữu lý nhất. Đó cũng chính là ý nghĩa của vấn đề chất và lượng như ngay từ đầu đã nói. Chỉ thực hiện được như thế thì mới khả dĩ thành công còn không thì cũng kiểu như “Bác Hồ” ngày xưa mà thực chất đất nước ta ngày nay chưa hề đi tới đâu như ý cả. Tính cách tôn thờ “lãnh tụ” thực chất chỉ là thứ ngu dân, thứ mị dân như biết bao chuyện cười ra nước mắt cho tới nay, nên bắt đầu từ ngày nay và mãi mãi trong tương lai dân tộc ta nhất thiết phải tuyệt đối thoát ra được cái não trạng thấp kém, tầm thường đó, thì mới đúng nghĩa trưởng thành, văn minh, và mới đầy đủ năng lực để đi lên một cách hoàn toàn tốt đẹp được. Rất mong mọi người hay cùng quan tâm thảo luận ý nghĩa của yêu cầu dân chủ và yêu cầu phát triển tiên tiến này. Phải cần cả một hệ thống nhân tài nhiều mặt mới có cơ sở giữ nước và dựng nước trong hiện tình ngày nay mà thôi. Nếu không hiểu được như thế thì thực sự cũng chỉ chủ quan, ảo tưởng, phi hiệu quả, hoặc hoàn toàn phi thực chất và phi thực tế.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét