Chủ Nhật, 26 tháng 5, 2013

Cờ đỏ, cờ vàng

Sông Bến Hải

                          
"Hãy để mọi người dân nói lên tiếng nói của họ, tự khắc sẽ thấy sức sống của bất kỳ tượng đài nào tới đâu. Nếu chính quyền (bất cứ chính quyền nào) có chút thông minh, hãy làm một việc nên làm là giang tay, nâng đỡ đoàn kết toàn dân, nghiêm trị những kẻ xúc xiểm, chà đạp danh dự, nhân phẩm và ý nguyện của người dân."



Tôi không sinh ra và lớn lên trong chính thể VNCH nên không thể bình luận về chính thể này một cách đầy đủ. nhưng những thông tin và tuyên truyền của cộng sản miền Bắc thời chiến tranh giữa hai miền hồi đó về chế độ VNCH tạo cho tôi nhận thức sai lầm về chế độ này. Điều này làm cho tôi – vào lúc đầu có ít nhiều phản cảm, về cờ vàng ba sọc. Tuy nhiên sau này khi vào Nam sinh sống, làm việc với các cựu công chức miền Nam lưu dụng, và thấy phong cách làm việc, sống, suy nghĩ…của các tầng lớp nhân dân miền Nam tại các đô thị, tôi thấy chế độ VNCH hồi đó dù trong hoàn cảnh chiến tranh, đã xây dựng được một nếp sống Dân chủ và Khoa học. Điều này sẽ là nhận thức chung của một bộ phận không nhỏ người Việt nam, trong nước hay hải ngoại. Vì vậy, thái độ đối với một lá cờ, dù là cờ đỏ sao vàng hay cờ vàng ba sọc, hoàn toàn tùy thuộc vào tình cảm và ký ức của từng cá nhân, không ai hoặc tổ chức nào có thể cấm sự thể hiện này đươc. Riêng việc tuân thủ luật pháp của một đất nước và biểu tượng của nước đó, nếu có liên quan tới quốc kỳ, mới là điều bắt buộc.

Còn về thực tại đất nước hiện nay, ai cũng thấy rõ là “thiên đường CNCS và CNXH” không thấy đâu, chỉ thấy hiện trạng đất nước bây giờ chỉ là:

1. Đất đai của nông dân vẫn bị các đại gia đỏ cấu kết với chính quyền cướp có tổ chức, có bảo kê và có kế hoạch;

2. Bất công đầy rẫy, số phận dân đen không bằng con sâu, cái kiến, sau gần 30 năm đổi mới, chạy bữa, chết đói và cứu đói lại là chuyện thường ngày ở xã;

3. Bắt bớ, tù đầy, trấn áp, đe dọa khủng khiếp hơn mọi triều đại Việt Nam trị vì trước đó;

4. Bờ cõi cha ông, tài nguyên thiên nhiên và ngân quỹ quốc gia bị đục khoét, chia chác, vơ vét và tìm mọi cách đổi chác với ngoại bang ( chủ yếu là Trung Quốc) để vinh thân, phì gia, trấn giữ quyền lực và giữ một tấm vé chạy loạn sau này;

5. Dân trí xuống cấp, nhân sỹ trí thức bị bạc đãi và khinh miệt, bị vô hiệu hóa tới mức vô dụng: gần 30 năm phát triển công nghiệp chưa tự làm được sản phẩm công nghiệp chế tạo nào đúng tiêu chuẩn quốc tế, cũng như không giới thiệu được cho khu vực và thế giới một khuôn mặt văn hóa, khoa học xứng đáng;

6. Bệnh viện, trường học, nơi công quyền trở thành chốn mua bán , đổi chác bất nhân và vô liêm sỉ. Toàn bộ đạo đức, lương tâm và trách nhiệm hành nghề cao quý đã bị san bằng trong một câu nói tàn nhẫn mà hiển nhiên từ những năm 1970: “…lương tâm và lương tháng như nhau!”

7. Tạo thành một dòng người tị nạn trá hình trên khắp hành tinh, làm bất cứ việc gì để kiếm đô la, kể cả từ cu li tới bán dâm tới…

Hãy để mọi người dân nói lên tiếng nói của họ, tự khắc sẽ thấy sức sống của bất kỳ tượng đài nào tới đâu. Nếu chính quyền (bất cứ chính quyền nào) có chút thông minh, hãy làm một việc nên làm là giang tay, nâng đỡ đoàn kết toàn dân, nghiêm trị những kẻ xúc xiểm, chà đạp danh dự, nhân phẩm và ý nguyện của người dân.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét