Thứ Bảy, 25 tháng 8, 2012
Nhận định thời sự: Vô sản CỔ NGẲNG và Vô sản CỔ RỤT!
Những người thật sự vô sản bị giới nhân danh vô sản với quyền lực cướp trắng
Thưa quý độc giả,
Giới công nhân vốn được coi là thành phần chủ yếu trong xã hội cộng sản. Nhưng trên báo Lao Động ngày 17 tháng 8, 2012, mở đầu bài “Teo cơ vì thiếu ăn”, Lê Thanh Phong viết “Công nhân trong các khu chế xuất, khu công nghiệp thiếu ăn đến nỗi cơ bắp bị bào mòn, teo tóp, năng lượng dự trữ bị khai thác hết để làm việc. Sự suy kiệt của họ sẽ ảnh hưởng đến thế hệ con cái… Công nhân – những người trực tiếp sản xuất, làm ra của cải vật chất cho xã hội – lại là những người thiếu ăn, hay nói đúng hơn là ăn uống thiếu dinh dưỡng!”
Khi bài này được đăng lại trên mạng boxit.vn ngày 20 tháng 8, 2012, đã kèm theo lời giới thiệu của tiến sĩ Hà Sĩ Phu, mang tựa “Vô sản CỔ NGẲNG và Vô sản CỔ RỤT!” Xin mời quý vị đọc bài nhận định của ông Hà Sĩ Phu.
oOo
Trước đây, có phải sự bóc lột sức lao động của công nhân đã là động cơ chủ đạo làm nảy sinh cuộc Cách mạng Vô sản? Có phải giai cấp Công nhân đã được chủ nghĩa Mác coi là giai cấp tiên tiến, giai cấp lãnh đạo của Cách mạng? Có phải giai cấp công nhân đã được Mác phong cho cái sứ mệnh vinh quang là “đào mồ chôn” chủ nghĩa Tư bản?
Mà nay kết quả bị lộn nhào. Kẻ “tư bản bóc lột” đáng lẽ phải nằm dưới mồ thì chúng nhảy vọt lên cao, mặt mũi phương phi, trực tiếp hay gián tiếp nắm lấy cờ Búa Liềm, đạp giới công nhân ốm yếu gầy còm sắp lăn xuống hố! Thế là chủ nghĩa Mác bị đảo ngược, bị lật đổ không thương tiếc. Kẻ thù nào, bên ngoài hay bên trong, dám cả gan lật đổ chủ nghĩa Mác thế? Các Công đoàn ở đâu, các Chi bộ Đảng Cộng sản trong các xí nghiệp đang ở đâu, đang đứng ở phe nào trong cuộc chiến kéo dài giữa hai phe bóc lột và bị bóc lột ấy?
Ngày trước người ta chia công nhân thành hai loại “cổ xanh” và “cổ trắng”. Nay nhìn hai giới Vô sản ở nước ta, tôi cũng thấy họ khác nhau rõ nhất ở cái cổ. Vô sản thật có thể gọi là ”Vô sản cổ ngẳng” vì bị mấy tầng bóc lột chẹn cổ, còn Vô sản đại diện hay Vô sản nhân danh tôi gọi là “Vô sản cổ rụt”, cổ ngắn lại vì bị mấy tầng chất mỡ phình ra, kéo xuống.
Trở lại những vấn đề thiết thực mà phải coi là những báo động đỏ. Phải coi những kẻ cầm dùi cui phang vào mặt nông dân để cướp đất, kẻ bao che cho hành động lái xe húc vào công nhân đình công là những kẻ đã phang, đã húc vào chính lá cờ Búa Liềm, lá cờ đỏ như lời hứa, như lời thề bằng máu trước hàng chục triệu dân cày và thợ thuyền. Lời thề ấy cần phải được trả lời bằng những quyết sách dứt khoát, cụ thể và hữu hiệu trước vấn nạn về đất đai của nông dân và vấn nạn về lương, về mức sống và điều kiện sinh tồn của những công nhân! Không đi thẳng vào và giải quyết những vấn nạn lớn lao và nhức nhối của Nông dân và Công nhân này, ai có thể tin những lời khoa trương của anh về chủ nghĩa Mác?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét