Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

Họ chả còn biết làm gì khác cả, tội thế chứ lại !

BAXEôm



                        

                    
DIỄN ĐÀN CÔNG NHÂN- Đã có nhiều bài viết và phân tích về sự sụp dổ của “thành trì CS ở LX và Đông Âu” . Lược qua, có thể thấy không chỉ vì một nguyên nhân, mà thực ra là tổng hợp các loại khủng hoảng dai dẳng, xảy ra toàn diện về tất cả các mặt Chính trị, Kinh tế, Văn hóa, Xã hội…Và quan trọng nhất, theo em, tất cả khởi đầu từ những khủng hoảng trong lòng người, tạm gọi là “khủng hoảng nhân tâm” cả ở dân thường và đảng viên có lương tri và hiểu biết !

                         

Thứ khủng hoảng này khó thấy..và là đặc sản chỉ có trong lòng các thể chế độc tài kéo dài. Nhưng truy nguyên, có lẽ nó là thứ khủng hoảng xuất hiện sớm nhất, ngay trong thời gian đầu mới hình thành các tổ chức CS. Nó đến từ bản chất dối trá và phi nhân tính của chế độ độc tài toàn tri. Từ đó, nó “gắn liền và phát triển” không ngừng cùng với thể chế CS! Trạng thái đè nén tư tưởng, dằn lại cảm xúc, cố tự chặn đứng mọi sự lóe sáng của chân lý, sự thật trong lòng…các đảng viên CS, đã đi dần đến sự khủng hoảng tinh thần, nó tế nhị nhưng dai dẳng làm rất nhiều người tê liệt hứng thú sống…mà không biết làm thế nào ! 

                          
                 

Cách mạng nhung , Liên xô và Đông Âu sụp đổ là vì đảng viên quá chán ngán đảng CS, họ đã phát ngấy và thờ ơ với bất kỳ “tấn tuồng” nào của tổ chức đảng, vì nó cũng chỉ chứa bấy nhiêu khốn nạn như thường lệ ! Như từng đọc đâu đó,…. trong ngày đại hội đảng cuối cùng ( CS Tiệp khắc?), mọi đảng viên đều phớt lờ “tầm quan trọng của hội nghị”, xúm quanh tin khuyến mãi hay bán dầu gội, nước hoa gì đó… vài nữ cán bộ trẻ “báo cáo thành tích” theo thông lệ…rồi sau bật khóc, vì chính sự vô vị của “đại hội”…Ở LX, sau ngày chính biến, phó thủ tướng Aliyev Xunxun Mariana say rượu, mất hết tinh thần uể oải chừơng mặt ra trong buổi họp báo của “Ủy ban Tình trạng khẩn cấp”….nhiều tay to nằm nhà tránh né : Thủ tướng Pavlov tuyên bố bệnh, nằm viện, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Dmitri T. Yazov bệnh, không thể tham gia…Rồi buổi sáng 26-12-1991, Viện Cộng hòa Xô Viết tối cao Liên Xô họp hội nghị lần cuối cùng. Hội trường chỏng trơ, vắng ngắt. Trên đoàn Chủ tịch chỉ có một mình Alychanov, Chủ tịch Viện Cộng hòa. Các đại biểu giơ tay biểu quyết thông qua tuyên ngôn tuyên bố “Liên Xô ngừng tồn tại”…

Hic! Mọi chuyện như một kết thúc trơ trơ , man mát buồn, xảy ra trong im lặng, lặng lẻ và….lạnh lẻo ! Đôi khi không cần đến bạo lực đổ máu, chỉ sự ngán ngẫm, thờ ơ lại có thể làm cho lịch sử một nửa nhân loại lật sang trang mới ? Quái nhỉ !

CSVN và CSTQ cũng đang trong giai đoạn giống hệt như thế, dù chẳng ai nói ra, (có khi còn nặng nề hơn vì đã kéo dài hơn, hãy nhìn các khuôn mặt ở Quốc hội hay trong các Đại hội…). Người ta không nói ra nhưng cơn bão chán ngán, cảm giác buồn nôn trong lòng thì vẫn đang hoành hành dữ dội ! Chứng “đau răng” này là điều tự nhiên, nó lại bền bỉ và hoàn toàn có thực ! CSVN cố lên giây cót “ lý tưởng CS “ căng đến muốn đứt, không thì đe dọa, đặt cho nó nhiều cái tên “hữu khuynh”,“xét lại”,“ suy thoái lập trường tư tưởng”,“tự diễn biến”.., nhưng “đau răng” thì vẫn cứ đau, ngán ngẫm thì vẫn thế ! Dù anh gọi mụt nhọt bằng tên gì thì nó vẫn cứ làm anh nhức nhối hàng ngày, hàng giờ ! Thế thôi ! Khi tinh thần lâm vào “khủng hoảng”, tạo hóa ban cho con người ta cái khả năng ….giả vờ ! Hà hà ! Như vờ nhìn ngắm đâu đó, vờ nói vu vơ điều gì đó, vờ như hăng hái làm một việc gì đó…tất cả chỉ cốt tránh né cái sự thực “đau răng nhức buốt” đến tận óc !

Sáng nay đọc thêm “danh ngôn về CS, thấy có mấy thứ thuốc hay hay cho tình trạng vô vọng này, như Boris Yeltsin nói “ Let’s not talk about Communism. Communism was just an idea, just pie in the sky. ( Hãy thôi nói về CS, đó chẳng qua chỉ là một ý tưởng, là một thứ bánh vẽ …), hay Ronald Reagan “…the West will not contain Communism, it will transcend Communism. We will not bother to denounce it, we’ll dismiss it as a sad, bizarre chapter in human history whose last pages are even now being written.” ….Phương Tây sẽ không dung nạp cộng sản, mà sẽ dẫm lên nó mà đi tới. Chúng ta sẽ không bận tâm tố cáo nó, chỉ coi nó như một chương quái dị đáng buồn trong lịch sử nhân loại , thứ mà trang cuối cùng nay cũng chỉ đang được viết dở dang“. ( sorry, chỉ là dịch thoát theo cách hiểu riêng thôi, quý còm sỹ đừng bận tâm) 

                     

Nhưng cấp thấp của CSVN, hầu như gồm toàn những kẻ vô học, đã vô học thì vô tư, chẳng biết đau đớn gì …không lý tưởng thì không khủng hoảng, chúng bày trò giải trí mới, chẳng mang một thứ “hình thù” gì, dị dạng, quái gỡ, nửa đạo đức nửa vô lại…làm “nổi ngán ngẫm” kia có thể đổ sụp hẳn vào…tuyệt vọng … Hic ! và để kết luận cho “cơn tán nhãm” ngày CN này, em cho rằng những “quy định” về “..con cái phải thăm viếng cha mẹ già” ở TQ, cũng như trò “quy định số vòng hoa đi viếng tang”, “…cửa kính cái hòm đựng xác ông cụ” ở VN…etc, là những khía cạnh hài hước đau đớn nhất, đặc trưng cho cuộc “khủng hoảng nhân tâm” sâu rộng vô phương cứu chữa của CS ! Sắp tới , càng bế tắc, lại càng di hợm và buồn cười …TBT NP Trong lại càng chăm nhóm lò…PTT Nguyễn thiện Nhân lại càng chăm chỉ đi…khám chuồng gà…v.v, để tránh né nỗi chán ngán trong lòng mình! 

Họ chả còn biết làm gì khác cả, tội thế chứ lại !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét