Thứ Ba, 21 tháng 5, 2013

BÀN VỀ VẤN ĐỀ ĐỔI TÊN NƯỚC HIỆN NAY


VÕ HƯNG THANH


                                       



Tên nước là ý nghĩa hết sức quan trọng đối với mọi người dân. Cho nên dầu bận bịu tới đâu trong đời sống, những người nào thật sự quan tâm đều phải cần nêu lên ý kiến. Tất nhiên tên nước công khai, có tính chính thức, pháp lý, cần phải được toàn quốc hội thảo luận quyết định thông qua và người đứng đầu quốc gia ban hành, thế nhưng mọi sự góp ý của người dân chính là những tiền đề, nền tảng cũng như cơ sở quan trọng, bởi vì ý nghĩa dân chủ là ý nghĩa ý chí chung của toàn dân.


Vậy nên vấn đề đổi tên nước và đổi quốc kỳ ngày nay là ý nghĩa cần thiết nhất. Tên hiện tại, nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam quả không ổn. Bởi vì tên phải mang thực chất mới chứng tỏ sự đúng đắn, khách quan. Tên mà không mang thực chất chỉ cho thấy sự bê bối, luộm thuộm, bất xứng và không chính đáng. Bởi ý niệm XHCN gắn liền với mục đích và chuẩn mực của CN Mác Lê. Đó có thể là sở thích, ước muốn, nguyện vọng, ý chí của những người từng đặt tên nước thời kỳ vừa qua. 

Thế nhưng ngày nay CN Mác Lê trên thế giới đã cho thấy hoàn toàn lạc hậu, không còn thực chất hay tiền đồ gì nữa, cho nên ý niệm XHCN thực chất chỉ trở nên vô duyên, giả tạo và phi lý. Vả chăng không có ai ở VN ngày nay định nghĩa chính xác, rành rọt được cụm từ XHCN thật sự là gì, bởi nó chỉ là một ý thức, một ý tưởng hoàn toàn mơ hồ mà không chính xác. Một danh từ không xác định rõ nội hàm cụ thể lại dùng làm thành phần của tên nước chỉ chứng tỏ dân tộc đó nông cạn, kém giá trị. Do vậy nhiều người đề nghị cần trở lại tên gọi cũ trước kia hồi đất nước chưa thống nhất là nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa. Đề nghị như thế là trẻ con, nông cạn. Bởi vì yếu tố nào của lịch sử đã đi qua thì không bao giờ có thể quay lại nguyên vẹn. Trở lại quá khứ một cách thô thiển, nông cạn chỉ là phiến diện, khờ khạo hay ngu ngốc. Vả chăng cụm từ DCCH thực chất nó là tính từ, không phải danh từ trong cấu trúc ngữ pháp của mệnh đề. Tức nó chỉ là thuộc tính, không thể là chủ ngữ. Mà đã không là chủ ngữ thì không nên đưa vào tên nước vì chỉ manh mún, dư thừa, vô bổ. Bởi thuộc tính nếu tốt là điều khách quan, tự nhiên, không cần phải nói ra. Nếu nó không phải như thế mà bảo như thế lại thành sự gian dối, ngụy tạo, phỉnh gạt. Mà đã là cộng hòa tất phải có dân chủ trong đó, không có cái này cũng không thể có cái kia, bởi vậy mọi sự hằn ra rõ ràng chỉ trở nên vô ích, thừa thải, đầy tính mặc cảm hoặc chỉ che đậy sự giả tạo, ngụy tạo đầy vẻ hình thức.

Bởi thế, ngày nay muốn đổi tên nước chỉ có thể nói tắt gọn chính xác là “Nước Việt Nam Thống Nhất” thế thôi. Nói như thế rõ ràng cho thấy sự đoạn tuyệt hiển nhiên với mọi quá khứ đã xảy ra mà thực sự là không đáng có. Ý nghĩa thống nhất được nhấn mạnh đó là ý nguyện muôn đời của toàn dân về mọi khía cạnh. Đó cũng là sự thật hiển nhiên ngày nay không thể ai chối cãi hoặc phủ nhận. Đồng thời nó cũng bao quát mọi giai cấp, giai tầng không phân biệt trong toàn đất nước tạo nên một khối chung hài hóa, vững mạnh, kể cả mọi người VN hiện ở nước ngoài, là điều hoàn toàn đầy đủ và cần thiết.

Cũng từ khái niệm chuẩn mực và bao quát nhất đó, cần thiết phải bỏ luôn cả lời thiệu lâu nay “độc lập, tự do, hạnh phúc”. Lời thiệu này thực ra không có thực chất, người ta chỉ thấy hoàn toàn hình thức, chữ nghĩa khoa trương mà trong bụng cũng không ai tin hay mặn mà gì. Bởi vì ngay từ khi nó xuất hiện, sự độc lập, tự do, hạnh phúc hoàn toàn chưa có, vì hoàn cảnh lịch sử khi ấy thật sự chưa thể nào cho phép. Vả lẽ càng về sau, khi VN đi vào cuộc chiến tranh ý hệ toàn cầu trên thế giới, sự phụ thuộc vào khối lại cho thấy tính độc lập chỉ là giả ảo, tự do hạnh phúc không thể có được trong ý nghĩa mục đích chuyên chính vô sản khi đó, đặc biệt là trong chiến tranh tàn phá khốc liệt. Vậy thì lời thiệu không thực chất lại đặt vào vào tên nước lại càng cho thấy tính giả tạo, tính ngây thơ, tính ngây ngô của một đất nước hay toàn thể một dân tộc trong thời kỳ quá khứ lâu dài mà ai cũng nhận thức được.
Ngay như hình thức lá cờ đỏ sao vàng, xuất xứ sâu thẳm của nó là ý nguyện và mục đích CNCS của những người dẫn dắt toàn dân lúc đó. Thực chất nó mang tính chất duy ý chí ngay từ đầu, vì quốc hội lúc đó là quốc hội trong chiến tranh, trong ngày đầu cách mạng, chưa thật sự vững vàng, chưa thật sự đúng nghĩa để tỏ ra có quyền quyết định hay ý thức dân tộc đúng nghĩa thật sự của mình. Ở đây chính ý thức chính trị ý thức hệ quốc tế về chủ nghĩa trong thực chất đã che lấp hay lấn lướt chính ý thức hệ dân tộc quốc gia đúng nghĩa thực chất khách quan nhất. Và về hình thức màu đỏ là màu tượng trưng cho ý nghĩa giai cấp vô sản quốc tế, ngôi sao vàng cũng là hình ảnh của sự lãnh đạo theo hướng ý hệ quốc tế. Đó là điều nhìn vào toàn thể thế giới hay mọi người đều thấy. Cho nên ngày nay nếu đổi tên nước cũng phải cần đổi luôn cả quốc kỳ lẫn quốc ca cho phù hợp, đó là điều đáng nói nhất. Quốc kỳ và quốc ca mới cần phù hợp với tên nước mới, tất nhiên phải là do quốc hội độc lập, sáng suốt, tự chủ quyết định. Nhưng mọi ý kiến của nhân dân vẫn là các gợi ý hay tiên đề hiển nhiên, rõ rệt, thực tế, cụ thể và hàm súc nhất.

Ý nghĩa của bài viết này khá quan trọng. Đáng lẽ cần phải viết thành một bài chính trang. Nhưng vì hoàn cảnh thời gian và điều kiện thực tế không cho phép, tôi chỉ theo thói quen thông thường viết thành một bài reply (phản hồi) đơn giản thế thôi. Bởi cái tiện của cách viết này là nó luôn được xuất hiện ngay lập tức, hoàn toàn nhanh chóng, giản đơn mà cũng thật sự hiệu quả. Bởi vì khi nó xuất hiện trên trang báo điện tử, có nghĩa mọi người trong cả nước hay trên thế giới nếu quan tâm có thể đọc, nhận thức và phê phán được liền ngay chính là ý nghĩa và mục tiêu thiết thực cũng như tiện lợi nhất là như thế.

1 nhận xét:

  1. Cứ đặt tên Cộng hoà Việt Nam thì vừa ngắn gọn vừa tồn tại được mãi mãi, trừ khi quay lại chế độ vương quốc.
    Bản chất nhà nước là ở Hiến pháp và pháp luật chứ không phải ở cái tên.

    Trả lờiXóa