Thứ Năm, 5 tháng 6, 2014

“Đà Điểu đại phái”

Anh Chị Bự, KCN Sóng Thần                  
                
               Hồ tạp Nham chân nhân 

Theo truyền thuyết, xưa bật tổ sư sáng tạo môn thần công siêu tuyệt, lập nên “Đà Điểu đại phái” này, chính là Hồ tạp Nham chân nhân !

Ngài vốn là một bật hàn lâm biện sĩ, nổi tiếng học vấn uyên thâm. Nghe nói, sách vở kinh thư trong thiên hạ vốn có “ba thùng”, ngài từng đọc hết, đọc sạch ráo và sau đó, vừa đi đường Hồ chân nhân vừa viết, và viết thêm được… ít thùng nữa. Toàn bộ pho luận thuyết ấy được cái dán nhãn “minh triết Hồ tạp Nham”, đọc vào thấy rất chi là “xâu” sắc!


Ngày nọ Hồ chân nhân buồn chuyện bản thân là con hoang lắm họ, có cha say rươu giết người bị đánh roi, Hồ gia tự cho rằng mình “sinh bất phùng thời” nên đâm ra chán ngán nhân tình thế thái. Ngài bỏ quê, xuống tàu, đi lang thang … tìm vào một vùng bình nguyên hoang dã để suy ngẫm nguồn cội triết lý cuộc đời. Nơi đó không có người chỉ có các loại dã thú, hươu nai… Một hôm. đang nghiền ngẫm “chi phí đi đường tốn mấy trăm đô”, ngài chợt nghe tiếng gầm gừ dữ dội của lũ sư tử đang đi săn, chúng rượt theo một con đà điểu… Con đà điểu chạy không thoát được…, nhìn nó bị sư từ chộp hụt mấy lần, cu dái Hồ chân nhân thót lên thót xuống! Và rồi … thật bất ngờ, Hồ gia thấy con đà điểu bổng dưng đứng lại, không chạy nữa mà ngoáy đầu dụi hẳn xuống giấu dưới cát. Lạ thay khi ấy, lông cánh, thân hình đang run bần bật của đà điểu bỗng trở nên yên ổn, bình thường i…, cũng như trái tim của Hồ chân nhân cũng theo đó mà trở nên vô cùng ” hòa bình hữu nghị ” không còn chút hồi hộp nào nữa! …Thế là trong tiếng nhai xương rôm rốp của lũ sư tử, Hồ chân nhân ngộ ra một nguyên lý võ thuật, có thể khiến cho Yếu mà được yên ổn trước Mạnh, đang cực Nguy mà được An, luôn luôn “bình thản, tự tại, khoan khoái “..Lòng mừng rỡ, ngài vỗ đùi đen đét gào lên ” chân lý là đây, con đường giác ngộ là đây ! ” … gào rất to, tận Paris cũng nghe !

Sau khi về quê, ngài ẩn cư ,nhập cốc ở hang PácBócBú để nghiền ngẫm “cương lĩnh yếu quyết ” ! Sau sáu tháng thâm ngộ, Hồ tạp Nham chân nhân hoàn thiện “tâm pháp” của thần công, đặt tên ” Đà Điểu công”!

Tu luyện “thần công” này có nhiều cấp độ thành tựu, bởi còn tùy ở căn cơ, ngộ tính của mỗi người. Đặc biệt phù hợp với những ai có thuật khinh công trên dây, trông thì chậm lụt nhưng lại uốn lượng lắt léo như con đà điểu khi chạy. Người đó còn phải có cơ thể tương xứng cũng giống như đà điểu , cơ bắp càng to khỏe thì tỉ lệ của cái đầu phải càng bé, càng tốt!

Thành tựu cấp độ một, gọi là đạt đến mức ” trông gà hóa cuốc”, luyện thành thì trông cả đàn cướp… à không, đàn cuốc… hóa thành đàn gà! Người đạt mức này, tự hình thành một phản ứng rất tuyệt, ví dụ như luôn nhìn bốn thằng Cướp thành ra 4 thằng Bạn tốt, nhìn 16 đống cứt thành ra 16 cục vàng …Ngắm thằng Bán nước bằng con mắt của người Yêu nước…., có khả năng tự tạo ra tâm thế tin tưởng trung thành với kẻ Ác rất sâu đậm, do công phu gán cho kẻ ấy tất cả những đạo lý tốt đẹp nhất rồi tin vào ngay! Nói chung, các vị hành giả đạt mức này, có khả năng tự dối mình rất siêu việt ! Bộ não cao thủ sẽ tự động xóa vết tích, quan niệm của kẻ ác đang đứng trước mặt, thế vào bằng một “lòng tin nhất quán”, quên hẳn đi trước mặt mình là thằng bán nước, tên lừa đảo dù lý trí bình thường trước đó thì hiểu rõ mồn một ! Không phải công phu này làm người ta hèn đi, mà ngược lại còn tạo ra lòng can đãm giúp bật võ hiệp kỳ tài ấy thoải mái thi triển các chiêu thức kháng địch khủng khiếp như ….” Quyết tâm đề nghị”, “Kiên cường năn nỉ”, “Dũng cảm cầu kiến” , “Mạnh mẽ xin phép” hay …”Oai hùng…bợ đít”, “Mãnh liệt…luồn trôn” …tung ra toàn những đòn nảy lửa, sấm sét để ..”Giữ tình hữu nghị bền vững”…,Nếu kẻ địch không đủ bản lĩnh, sẽ phải mủi lòng khóc đến chết mới thôi ! Rất lợi hại!

Tuy nhiên nếu gặp cao thủ không biết đến khóc thương, thì phải luyện tiếp đến cấp độ thứ hai . Khi ấy, thi triển ra địch thủ sẽ phải bật cười đến vỡ bụng,cũng chết mới thôi… Cấp độ hai, khiến mặt mũi người luyện trơ ra như tảng bột nhão, vô hồn, sắt diện tệ ngược hoặc mặt phệ xuống như bị cam tích, cái xảo giấu kín vào trong mà ánh mắt lúc nào cũng lờ đờ khờ khạo, như hoàn toàn lú lẫn … Luyện qua bước ” ngu si đần độn hưởng thái bình” này, trong lòng của hành giả sẽ luôn an nhiên tự tại trước mọi sự, mọi việc. Dù cho biến cố trọng đại đến đâu thì …đối với bật cao thủ này, vẫn như ” không có gì mới ”, hoặc chỉ như là “mâu thuẫn gia đình” ! Dù bị Bạn bụp lổ đầu mẻ trán, hay rượt chạy đến té đái vãi phân, thì cũng xem như Bạn “thương mới cho roi cho vọt”…, chuyện rất bình thường. Đại cao thủ luyện đến tầng mức này, ngày xưa đã từng có một người, giang hồ gọi là “AQ đại hiệp”- vốn lừng lẫy trong cả “hắc bạch lưỡng đạo” ở Việt Trung

Cấp độ cuối thì xưa nay, ngoài Hồ tạp Nham Lão tổ sáng lập, chỉ có khoảng 15- 16 người được chân truyền là luyện thành, là đồng môn sư huynh đệ nên 15 -16 người ấy hợp lại với nhau thành một bộ ”, gọi là “Bộ Chính Thị Đà Điểu gia huynh môn phái”, xưa nay Bộ này vẫn không kết nạp quá số cao thủ trên, để giữ truyền thống chất lượng ! Lúc này sự thần diệu của công phu “Đà điểu công” mới là tuyệt đối “bất khả tư nghì’. Không phải năng lực rúc đầu vào cát tầm thường, mà là còn chuyên rúc vào háng….Tàu khựa! Thơm thối gì không cần biết, hễ thấy háng Tàu trước mặt là rúc ngay vào …yên ổn mọi bề, dù có là “giặc Mỹ cọp beo” cũng không làm gì được ! Bị vướng chiêu này, địch thủ sẽ không cười khóc gì được nữa, vì sẽ khó chịu vô cùng. Suốt ngày bị ngứa dái, nhột háng đến muốn chửi thề. Một khi cả 15 cao thủ liên công quyết rúc đầu vào, thay nhau kẻ bú, người liếm, đứa sờ, thằng bợ….thì dù có tìm cách rảy cũng không ra nổi, chạy đâu cho thoát ?

Bật đại cao thủ dày dạn kinh nghiệm thì có thể kể ra như, Vệ Kinh Đại Ma vương giáo chủ, Phành thun Thun tướng quân,…hay có vị, rúc háng Tàu chuyên nghiệp quá nên rụng tóc, hói đầu như “Chốc đầu Thiên vương Hội chủ”…vv. Yếu chỉ của “Đà điểu thần công” thật ra nằm ở dòng cuối trong bài “ca quyết” luyện công, đoạn ấy chỉ rõ “…Uốn cong sự thật, Bẻ méo lương tri, Biệt giam lý trí, Tôn thờ Mác-Lê-Mao bất diệt ” !

Tuy nhiên nếu gặp cao thủ không biết đến khóc thương, thì phải luyện tiếp đến cấp độ thứ hai. Khi ấy, thi triển ra địch thủ sẽ phải bật cười đến vỡ bụng,cũng chết mới thôi… Cấp độ hai, khiến mặt mũi người luyện trơ ra như tảng bột nhão, vô hồn, sắt diện tệ ngược hoặc mặt phệ xuống như bị cam tích, cái xảo giấu kín vào trong mà ánh mắt lúc nào cũng lờ đờ khờ khạo, như hoàn toàn lú lẫn … Luyện qua bước ” ngu si đần độn hưởng thái bình” này, trong lòng của hành giả sẽ luôn an nhiên tự tại trước mọi sự, mọi việc. Dù cho biến cố trọng đại đến đâu thì … đối với bật cao thủ này, vẫn như ” không có gì mới ”, hoặc chỉ như là “mâu thuẫn gia đình”! Dù bị Bạn bụp lổ đầu mẻ trán, hay rượt chạy đến té đái vãi phân, thì cũng xem như Bạn “thương mới cho roi cho vọt”…, chuyện rất bình thường. Đại cao thủ luyện đến tầng mức này, ngày xưa đã từng có một người, giang hồ gọi là “AQ đại hiệp”- vốn lừng lẫy trong cả “hắc bạch lưỡng đạo” ở Việt Trung

Cấp độ cuối thì xưa nay, ngoài Hồ tạp Nham Lão tổ sáng lập , chỉ có khoảng 15- 16 người được chân truyền là luyện thành, là đồng môn sư huynh đệ nên 15 -16 người ấy hợp lại với nhau thành một bộ ”, gọi là “Bộ Chính Thị Đà Điểu gia huynh môn phái”, xưa nay Bộ này vẫn không kết nạp quá số cao thủ trên, để giữ truyền thống chất lượng! Lúc này sự thần diệu của công phu “Đà điểu công” mới là tuyệt đối “bất khả tư nghì’. Không phải năng lực rúc đầu vào cát tầm thường, mà là còn chuyên rúc vào háng….Tàu khựa! Thơm thối gì không cần biết, hễ thấy háng Tàu trước mặt là rúc ngay vào …yên ổn mọi bề, dù có là “giặc Mỹ cọp beo” cũng không làm gì được! Bị vướng chiêu này, địch thủ sẽ không cười khóc gì được nữa, vì sẽ khó chịu vô cùng. Suốt ngày bị ngứa dái, nhột háng đến muốn chửi thề. Một khi cả 15 cao thủ liên công quyết rúc đầu vào, thay nhau kẻ bú, người liếm, đứa sờ, thằng bợ…. thì dù có tìm cách rảy cũng không ra nổi, chạy đâu cho thoát ?

Bật đại cao thủ dày dạn kinh nghiệm thì có thể kể ra như, Vệ Kinh Đại Ma vương giáo chủ, Phành thun Thun tướng quân,… hay có vị, rúc háng Tàu chuyên nghiệp quá nên rụng tóc, hói đầu như “Chốc đầu Thiên vương Hội chủ”…vv.  Yếu chỉ của “Đà điểu thần công” thật ra nằm ở dòng cuối trong bài “ca quyết” luyện công, đoạn ấy chỉ rõ “… Uốn cong sự thật, Bẻ méo lương tri, Biệt giam lý trí , Tôn thờ Mác-Lê-Mao bất diệt ”!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét