Chủ Nhật, 29 tháng 6, 2014

Câu Chuyện Của Hạnh

Nguyễn Mỹ Linh



Chúng ta hãy lắng nghe bà Trần Thị Ngọc Minh đã kể lại như sau http://giaithecongsan2011. “Tôi xin trân trọng kính chào toàn thể qúy vị ạ…Tôi tên là Trần Thị Ngọc Minh, mẹ của Đỗ Thị Minh Hạnh, người đang bị giam giữ lại nhà tù Hàm Tân, Bình Thuận ạ…Tôi, hôm qua, vào lúc 7 giờ 15 phút tôi đã được đến trại giam Thủ Đức… thì được thăm em và … Sức khỏe Minh Hằng hôm nay đã xuống cấp vì em đang bị đau bao tử và thụt huyết áp…và em đang bị cái tai bên trái… Lúc ngày đầu tiên bị bắt, bị đánh đập suýt chết cho nên em cũng ngẩn ngơ… Khi phiên tòa phúc thẩm xử xong, em về trại giam Trà Vinh thì bị công an đánh đập vì em đặt một bài hát để nói lên sự bất công của công an và xã hội… Em hát được sự đồng tình của những phạm nhân, họ đánh nhịp theo, thì bị công an Trà Vinh cho người vào đánh em… lúc đó Hùng và Chương hô “đả đảo CS” rồi Hùng và Chương cũng bị lôi ra đánh cho một trận gần chết…sau đó không cho gia đình thăm gặp…em được chuyển về trại Long An… Đến trại Long An… em bị giam trong một nhà tối như nhà ma vậy… không thấy đường, em ra một bồn nước lớn, thế là nước trôi em đi, em tưởng em chết rồi… Em hỏi tại sao mà công an đối xử với em như vậy? Thì những người giám thị, quản giáo trại giam nói rằng “do lệnh của cấp trên” và cô cán bộ đó nói rằng: “Tại sao chị lại phản bội tổ quốc?”… Em cho là đã xúc phạm đến em… “hành vi nào của tôi là phản bội tổ quốc phải nói cho rõ… Các anh có thể giam cầm, trói tôi, nhưng không thể nào thay đổi được lý tưởng của tôi…”



Trong đoạn audio clip này còn nhiều điều đang ghi nhận, khi chị Hạnh giận với mẹ mình vì đã có thái độ thân thiện với công an trại giam. Chị Hạnh cho rằng công an trại giam cố tình thân thiện với mẹ chị để có thể chiêu dụ và làm nhục ý chí đấu tranh của chị và chị đã nói thẳng với mẹ chị đừng bao giờ tin vào bọn công an đó. Chị cho rằng chị chỉ mang “tội yêu nước” khi trả lời đối với một cán bộ VC. Khi bị bắt làm tờ tường trình, chị Hạnh đã viết 4 chữ thật to: “Tôi Không Có Tội”. Qúy vị hãy lắng nghe hết đoạn audio clip rất rất gía trị này đi, để nhận ra rằng 2 dòng nước mắt uất hận của qúy vị sẽ chảy ra lúc nào không hay đấy. Chính phóng viên CQQ cũng cho biết như thế, khi con người đối xử tàn nhẫn với con người ngay trong trại giam. Hãy lắng nghe những câu nói để đời của anh thư Đỗ Thị Minh Hạnh, 26 tuổi, rất đáng cho tất cả những cán bộ CS, những thanh niên, sinh viên, học sinh dưới mái trường xã hội chủ nghĩa, cùng suy ngẫm:

- Con không tin một người công an nào hết, má hãy nhìn thân thể con đi nè.

- Con không thể chịu nhục với những cô cán bộ nó không lịch sự tí nào… bước ra cửa thì nó không cho con ra mà phải xin phép đàng hoàng, rồi phải kêu to “chào cán bộ A, chào cán bộ B… con không làm được điều đó… tại sao con người với nhau phải đối xử như vậy ??? Con đến đây để thi hành án, chứ không phải cúi đầu chào người này người kia, tại sao làm nhục con người như vậy ???

- Má ơi, con rất là đau buồn, con không buồn thân thể con, ở tù bao nhiêu năm cũng được… Họ bảo con hãy nhận tội đi rồi sẽ được giảm xuống 4 năm, nhưng không, ở đời thì chết chỉ có một lần mà thôi… để cho họ thấy rằng, họ không được phép coi thường tinh thần bất khuất của dân tộc. Mỗi dân tộc, mỗi một con người, nhất là người lãnh đạo đất nước phải biết rằng “Đặt quyền lợi và danh dự của tổ quốc lên trên quyền lợi cá nhân của mình chứ”. Con đòi hỏi phải cho con đọc sách pháp luật, phải cho con tìm hiểu các lý luận chính trị, đồng thời là phải cho con lên thư viện, phải cho con nghe điện thoại… Tại sao phạm nhân ở đây cũng là phạm nhân, họ phân biệt đối xử vì con là phạm nhân an ninh nên không được cái này không được cái khác… Cán bộ nói thẳng, con không nhận tội là con phải bị y án.

- Tại sao con người ta cha mẹ sinh ra, có nhân cách, nhân phẩm đàng hoàng, lại phải bị phân biệt lý lịch xấu, lý lịch tốt ???

- Tại sao trong nhà trường lúc nào cũng được giáo dục Đảng với Bác hồ?

- Má lấy thành tích cách mạng của gia đình để được hưởng những quyền lợi, để được giảm án, chính là điều làm sỉ nhục đối với con, vô tình làm nhục con.

Bà Minh đã nói lại nguyện vọng của con mình như sau: “Làm sao để cho mọi người hiểu rằng, trước hết là phải bảo vệ danh dự của dân tộc… họ đánh đập công nhân, lấy giầy ném vào mặt công nhân, làm sao con có thể chịu đựng được, rồi sỉ nhục dân tộc, phụ nữ Việt Nam đi làm đĩ, họ có quyền gì để nói lên điều đó, mà tại sao Nhà nước không bảo vệ công nhân mà lại đi bảo vệ chủ ??? để cho họ có quyền đi chà đạp, bắt giam cầm những người công nhân đó… không để người Trung Quốc xúc phạm đến danh dự của mình.”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét