Thứ Bảy, 7 tháng 12, 2013

CÓ BAO NHIÊU NGƯỜI VN ĐÃ VÀ SẼ CHỐNG LẠI ĐẢNG CSVN?

Người Hà Nội                


                                 


MỘT ĐẢNG CHỐNG LẠI NHÂN DÂN, PHẢN LẠI DÂN TỘC VÀ BÁN NƯỚC THÌ CẦN PHẢI RỜI BỎ NÓ, TRÁNH XA NÓ VÀ CHỐNG NÓ-ĐÓ LÀ LẼ ĐƯƠNG NHIÊN KHÔNG RIÊNG GÌ VỚI NHỮNG NGƯỜI TỪNG VÀ ĐANG TRONG ĐẢNG MÀ CẢ NGƯỜI NGOÀI ĐẢNG.

Trung tướng Trần Độ, nguyên Phó cn Tổng cục CT, Chính ủy-phó tư lệnh quân giải phóng Miền Nam, Phó chủ tịch Quốc hội)

“…Cuộc cách mạng Việt Nam đã đem lại được cái gì cho nhân dân Việt Nam?

Cứ xem xã hội Việt Nam hiện nay phiếu trắng. (Theo WikiPedia)
3-Nhận xét của ông Trần Độ về cách mạng XHCN:
, cuộc sống Việt Nam hiện nay, thì có thể thấy một nét lớn rất đau lòng là: tất cả những gì xấu xa, tàn bạo, mà cách mạng đã có lúc xoá bỏ và đập tan thì nay đang được khôi phục lại hoàn toàn, mà khôi phục lại còn mạnh hơn, cao hơn, nhân danh cách mạng…”

Ông viết về đảng:

“…Đảng cộng sản từ một Đảng người-giải-phóng đã trở thành một Đảng cai trị, thực hiện một nền thống trị không dân chủ và phản dân chủ. Đảng thực hiện độc tài và toàn trị. Đảng thực hiện đúng cái mà Đảng đã từng phê phán, đó là chế độ Đảng trị…”

“…Đảng đang thực hiện một nền thống trị khe khắt, kiểm tra từng người trong toàn xã hội, kiểm soát và can thiệp mọi chi tiết trong cuộc sống của xã hội, và điều dã man và tàn bạo nhất là độc tài về ý thức hệ. Bất cứ một khác biệt nào đều bị quy vào là chống đối, là phản động, là tội phạm…

Về chính quyền:

…Bộ máy đã tạo nên một xã hội không có tự do dân chủ, đầy tệ nạn tham nhũng, đầy tệ nạn xã hội, làm tất cả mọi người trong xã hội không lúc nào được yên tâm và thường xuyên lo lắng, sợ hãi. Đó, ta đã xây dựng nên một bộ máy như vậy và một xã hội như vậy đó.

Thế là Đảng đã tạo ra ở Việt Nam một xã hội đầy tham nhũng, phản dân chủ (vì độc tài độc đoán và toàn trị), đầy dối trá lừa bịp (vì nói một đàng làm một nẻo), đầy thủ đoạn (nịnh nhau, hất nhau và hại nhau)…”

Về tư tưởng:

“…Sự chuyên chính tư tưởng được thực hiện bởi một đội ngũ nòng cốt là những “lưu manh tư tưởng”. Chuyên chính tư tưởng định ra những điều luật tàn khốc để bóp nghẹt mọi suy nghĩ, mọi tiếng nói … Những điều luật quy vào các tội: có hại cho lợi ích cách mạng, không lợi cho sự nghiệp cách mạng, nói xấu chế độ, nói xấu lãnh đạo vv… để đàn áp tàn khốc mọi tiếng nói…”

Ông viết: “Cuộc cách mạng ở Việt Nam đã đập tan và xoá bỏ được một chính quyền thực dân phong kiến, một xã hội nô lệ, mất nước, đói nghèo, nhục nhã. Nhưng lại xây dựng nên một xã hội nhiều bất công, nhiều tệ nạn, một chính quyền phản dân chủ, chuyên chế, một chế độ độc đảng và toàn trị, nhiều thói xấu giống như và tệ hơn là trong chế độ cũ…”
Và trong một lần nói chuyện, khi được hỏi về chế độ lao tù, ông nói “Nếu nhà tù Pháp thời xưa mà giống nhà tù cộng sản bây giờ thì chúng tôi chết lâu rồi, làm gì còn có người vượt ngục”.



Cuối cùng, để biện minh cho những đóng góp của mình vào chế độ, ông Trần Độ làm bốn câu thơ:

Những mơ xoá ác ở trên đời,

Ta phó thân ta với đất trời

Nguyễn Hộ người có 55 tuổi đảng, Chủ Tịch Đoàn Chủ Tịch Mặt Trận Tổ Quốc Trung Ương, thủ lãnh của Nhóm Truyền Thống Kháng Chiến, viết trong tập hồi ký Quan Điểm Và Cuộc Sống: “Ngày 21/3/1990 tôi rời khỏi Saigòn cũng là ngày tôi rời khỏi Đảng CSVN. Tôi làm cách mạng đã 56 năm, gia đình tôi có 2 liệt sĩ, Nguyễn Văn Đào, anh ruột, Đại Tá QĐNDVN, hy sinh ngày 9/1/1966 tại Củ Chi, và vợ tôi Trần Thị Thiệt bị bắt và chết tại Tổng Nha Cảnh Sát Sài gòn vào tết Mậu Thân 1968 nhưng phải thú nhận rằng tôi đã chọn sai lý tưởng: Cộng Sản Chủ Nghĩa. Bởi vì suốt hơn 60 năm trên con đường cách mạng ấy nhân dân Việt Nam đã chịu hy sinh quá lớn lao nhưng cuối cùng chẳng được gì, đất nước vẫn nghèo nàn lạc hậu, nhân dân không có ấm no hạnh phúc, không có dân chủ tự do. Đó là điều sĩ nhục (nguồn: Wikipedia)”.

Nguyễn Minh Cần, nguyên Phó Chủ Tịch Ủy Ban Nhân Dân Thành Phố Hà Nội, nguyên Đại Sứ Cộng Sản Hà Nội tại Liên Sô, ghi lại tính tàn độc và lưu manh của Đảng Cộng Sản trong cuộc Cải Cách Ruộng Đất 1953-1956: “Giết oan hàng trăm ngàn người, đầy ải hàng triệu người, làm cho đạo lý suy đồi luân thường đảo ngược. Tại cuộc mít tinh tối 29/10/1956, ông Võ Nguyên Giáp chỉ cho biết con số 12 nghìn cán bộ và đảng viên đã được trả tự do mà thôi! Con số đó đúng hay không, ai mà biết được! Tóm lại, những con số về người bị thiệt mạng trong CCRĐ vẫn chưa xác định được. Dù thế nào chăng nữa, với những con số ước tính đã cho thấy đây là một tội ác tày trời. Tội ác này chính là tội ác chống nhân loại” (Nguyễn Minh Cần, Xin Đừng Quên Bài Học Cải Cách Ruộng Đất Nửa Thế Kỷ Trước)

Ác xoá đi, thay bằng cực thiện
Tháng ngày biến hoá, ác luân hồi.

(Nguồn: Trần Độ- Nhật Ký Rồng Rắn)

Hoàng Minh Chính gia nhập đảng từ năm 1939, Phó Viện Trưởng Trường Nguyễn Ái Quốc kiêm Viện Trưởng Viện Triết học Mác-Lênin trong một bài phát biểu đã than thở rằng: “Người dân dưới chế độ cộng sản đã bị áp bức tệ hại hơn cả thời còn mồ ma thực dân đế quốc. Ngay cả thời kỳ nô lệ, người dân ai muốn ra báo cũng chỉ cần nộp một giấy xin phép và bản lưu chiểu. Cụ Huỳnh Thúc Kháng bị thực dân Pháp xử 13 năm tù về tội chống Pháp và bị đầy ra Côn Đảo từ năm 1908 đến năm 1921 mới được trả tự do. Khi mãn hạn tù cụ được thả về Huế, tại đây, cụ đắc cử dân biểu năm 1926, rồi được cử làm Viện trưởng Viện Dân Biểu Trung Kỳ và đứng ra xuất bản tờ báo Tiếng Dân. Một người bị tù vì tội chống thực dân còn được thực dân cho ra báo trong khi đó một người từng nắm giữ chức Phó Chủ Tịch Quốc Hội của chế độ mà xin phép ra một tờ báo cũng không được”. (nguồn: Wikipedia)

Cũng nên biết rằng năm 1946 cụ Huỳnh Thúc Kháng đã giữ chức Bộ Trưởng Bộ Nội Vụ trong Nội Các Chính Phủ Liên Hiệp và giữ chức Quyền Chủ Tịch Nước trong khi Hồ Chí Minh đi Pháp tham dự Hội Nghị Fontainebleau. Như vậy không thể gán ghép cụ Huỳnh là Việt Gian hay nói cụ Huỳnh vì thỏa hiệp với Pháp nên đã được Pháp cho ra báo.

Trần Lâm sinh năm 1925 vào đảng năm 1947, Vụ phó Ủy Ban Kế Hoạch Nhà nước, thẩm phán Tòa Án Nhân Dân Tối Cao, đã viết trong bài “Những dòng suy nghĩ từ Đại hội đến Quốc hội” số tháng 9/2007: “Đảng thì luôn nói Quốc hội là của dân, do dân, vì dân. Người hiểu biết trong dân thì coi Quốc hội là bù nhìn. Đảng và Nhà nước tổ chức bầu cử, biết đây là kiểu dàn dựng, nhưng cứ làm”.

Nguyễn Khải, nhà văn, Đại Tá, Đại Biểu Quốc Hội, Phó Tổng Thư Ký Hội Nhà Văn CS, đã viết trong “Đi Tìm Cái Tôi Đã Mất”: “Ngôn từ là mặt yếu nhất trong các lãnh vực thượng tầng cấu trúc tại các nước xã hội chủ nghĩa vì lãnh đạo các nước đó dùng ngôn từ để che đậy… Người cộng sản nói dối lem lém, nói dối lì lợm, nói dối không hề biết xấu hổ và không hề run sợ . Người dân vì muốn sống còn cũng đành phải dối trá theo”.

Nguyễn Văn Trấn, con hùm xám Chợ Đệm Mỹ Tho, Phụ Tá Bí Thư Đảng Ủy Nam Bộ (1944), Chỉ Huy Trưởng Kiêm Bí Thư Quân Ủy Quân Khu 9 (1947), Chủ Nhiệm Văn Phòng Phó Thủ Tướng, Chủ Nhiệm Ủy Ban Kế Hoạch Thống Nhất Toàn Quốc (1962-1974) thì nói huỵch tẹt theo lối nói Miền Nam: “Tội ác của chế độ này, từ 40 năm nay, thật nói không hết”. (Viết Cho Mẹ và Quốc Hội trang 345, nhà xuất bản Văn Nghệ, 1995)

Và còn rất nhiều, rất nhiều nữa những trăn trở phản tỉnh của:

- Nguyễn Kiến Giang

- Trung tướng Nguyễn Văn Vịnh,

- Lê Hồng Hà Cục Trưởng Cục An Ninh Bộ Công An,

- Lê Liêm Cục Nội Chính,

- Nguyễn Trung Thành Cục Trưởng Cục Bảo Vệ Đảng,

- Bác sỹ Dương Quỳnh Hoa (1930 – 25 tháng 2 năm 2006 [1]) tầng lớp thượng lưu. Cha là giáo sư Dương Minh Thới, một trí thức yêu nước (từng là cơ sở cách mạng nội thành) và anh là luật sư Dương Trung Tính (hy sinh năm 1966). Bà theo học trung học tại trường Chasseloup (bạn học của Trương Như Tảng, Phạm Ngọc Thảo). Sau đó bà học y khoa tại Sài Gòn, sang Pháp năm 1948, đỗ bác sĩ năm 1953, tốt nghiệp chuyên ngành nhi khoa và sản khoa và trở về nước vào năm 1957.gia nhập Đảng Cộng sản Pháp, tham gia viết sách, viết báo, làm phim, nội dung vận động binh sĩ và nhân dân Pháp chống chiến tranh xâm lược Việt Nam. Bà được kết nạp vào Đảng Cộng sản Đông Dương (Đảng Nhân dân cách mạng Việt Nam) năm 1959 (trước đó bà được sinh hoạt Đảng với tư cách đảng viên do Đảng Cộng sản Pháp giới thiệu về)[2]. Năm 1960, Dương Quỳnh Hoa tham gia sáng lập Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam Việt Nam dưới bí danh Thùy Dương, sau đó hoạt động trong nội thành. Sau sự kiện Tết Mậu Thân bà chạy vô “bưng” qua ngõ Ba Thu, Năm 1969, Dương Quỳnh Hoa tham gia sáng lập và giữ chức bộ trưởng Bộ Y tế của Chính phủ Cách mạng Lâm thời Cộng hòa Miền Nam Việt Nam.

Sau sự kiện 30 tháng 4 năm 1975, Dương Quỳnh Hoa tiếp tục giữ chức bộ trưởng trong Chính phủ Cách mạng Lâm thời Cộng hòa Miền Nam Việt Nam cho đến khi chính phủ này chấm dứt hoạt động vào tháng 7 năm 1976. Bà được bầu là Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Hội Liên hiệp phụ nữ Việt Nam, đại biểu Quốc hội khóa VI, Ủy viên Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, Thứ trưởng Bộ Y tế phụ trách phía Nam.

Bà thôi chức thứ trưởng Bộ Y tế Chính phủ Thống nhất năm 1979 và xin ra khỏi đảng

- Nguyễn Văn Hiếu Ủy Viên Thường Trực Mặt Trận Tổ Quốc.

- Đại tá quân đội nhà văn Phạm Đình Trọng

….. còn rất nhiều nhân vật nổi tiếng đã chống lại đảng cs và ra khỏi đảng

NHIỀU NGƯỜI CÒN CHƯA RA KHỎI ĐẢNG NHƯNG TỪ LÂU ĐÃ NHẬN RA ĐẢNG CSVN LÀ LỰC CẢN NGUY HIỂM CHO ĐẤT NƯỚC CON NGƯỜI VN TIÊU BIỂU NHƯ:
Trần Quốc Thuận, Phó chủ nhiệm văn phòng Quốc Hội CSVN, Chồng bà Võ Thị Thắng. Trong trả lời phỏng vấn của báo Thanh Niên: “Cơ chế hiện nay tạo kẽ hở cho tham nhũng vơ vét tiền của của nhà nước… Nhưng cái mà chúng ta mất lớn nhất lại không phải là tiền, dù số tiền bị mất lên đến hằng trăm tỷ, mà cái lớn nhất bị mất là đạo đức. Chúng ta hiện sống trong một xã hội mà chúng ta phải nói dối với nhau để sống. Nói dối hằng ngày trở thành thói quen, rồi thói quen đó lặp lại nhiều lần thành đạo đức mà cái đạo đức đó rất mất đạo đức”.

Nguyễn Văn An, cựu ủy viên Bộ Chính Trị Cộng Sản Việt Nam, trưởng Ban Tổ Chức Trung Ương Ðảng và là chủ tịch Quốc Hội từ 2001 đến 2006, có lúc đã hy vọng lên làm Tổng Bí Thư, trong một bài phỏng vấn mới xuất hiện trên mạng lưới Tuần Việt Nam xuất bản trong nước đã nói “Đảng đã mắc phải lỗi hệ thống và đã sai lầm ngay từ nền tảng”. Ông giải thích: “Lỗi hệ thống là lỗi từ gốc đến ngọn, từ lý thuyết đến mô hình”.

Đó là hơn 300 người từng là cán bộ cấp cao đã nhận ra đường lối sai lầm phản dân tộc của đảng nên đã chống lại đảng cs từ những năm 60TK20, những người này, thậm chí là ủy viên trung ương bị giam cầm, bị bắt, bị quản thúc vì “xét lại chống đảng”:

- Trung tướng Nguyễn Văn Vịnh

- Thiếu tướng Đặng Kim Giang

- Ung Văn Khiêm ủy viên Trung ương, bộ trưởng ngoại giao: ,

- Lê Liêm ủy viên Trung ương ,

- Bùi Công Trừng .ủy viên Trung ương

- Cụ Vũ Đình Huỳnh Thư ký Chủ tịch Hồ chí Minh:

- Nguyễn Kiến Giang nguyên Phó giám đốc Nhà xuất bản Sự thật, nguyên tỉnh ủy viên tỉnh Quảng Bình, người bị bắt giam 6 năm và quản chế 3 năm nói: “Cho đến bây giờ tôi cũng không biết là tôi có tội gì nữa cơ. Nghe người ta bảo là tôi phản động, tay sai nước ngoài, thì cũng nghe nói thế thôi, chứ còn trên thực tế từ giam ở xà lim mấy năm, thêm mấy năm quản chế, khoảng gần 10 năm. Khi tôi trở về Hà Nội với tư cách là một người công dân thì tôi cũng không biết là tôi có tội gì. Cho tới nay cũng không ai nói với tôi là tôi có tội gì nữa ”.[25]

- Đại tá Đỗ Đức Kiên, tên thật là Phạm Khương, sinh ngày 10 tháng 1 năm 1924, nguyên quán Thái Bình. Năm 1944, ông tham gia hoạt động Việt Minh từng giữ chức: Chủ nhiệm Chính trị kiêm Phó Bí thư Trường Sĩ quan Lục quân; Chánh Văn phòng Bộ Quốc phòng; Cục trưởng Cục Tác chiến Bộ Tổng Tham mưu; Phó Tư lệnh kiêm Tham mưu trưởng Bộ Tư lệnh Phòng không Không quân

Bị kết tội cho dịch bừa bãi nhiều sách của Liên Xô, được đưa đi cải tạo ở Nam Hà

Ông chết trong thời gian bị bắt giam năm 1971

- Trần Thư vào Đảng Cộng sản Việt Nam vào khoảng đầu thập niên 1940, chiến đấu tại Hà Nội trong giai đoạn đầu của cuộc kháng chiến chống Pháp. Sau năm 1954, phục vụ cho tờ Quân Đội Nhân Dân trở thành thư ký toà soạn của tờ báo này. Trong Vụ án Xét lại Chống Đảng bị bắt ngay tại tòa soạn báo Quân Đội Nhân Dân, giam 6 năm ở Yên Bái và Sơn Tây; quản chế 3 năm lao động cải tạo tại Hưng Yên
những năm 1990:

- Bùi Tín Đại Tá Phó Tổng Biên Tâp tờ Nhân Dân,

- Đại Tá Phạm Quế Dương Viện Quân Sử Hà Nội,

- Trung Tá Trần Anh Kim người anh hùng chống cuộc xâm lăng từ phương Bắc năm 1979,

- Sứ Thần Dương Danh Dy, đại diện Hà Nội tại Trung Quốc,

- Trần Xuân Bách-cố ủy viên, thường trực bộ Chính trị

Ngoài ra gần đây nhiều vị nổi tiếng dù chưa ra khỏi đảng đã lên tiếng chống lại đảng là:

- trung tướng nguyễn Quốc Thước tư lệnh QK4

- Thiếu Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh nguyên ủy viên trung ương, Đại Sứ Hà Nội tại Trung Cộng,

-Nguyễn Trung-cựu đại sứ tại Thái lan, thành viên ban nghiên cứu của chính phủ

-Đại tá công an Nguyễn Đăng Quang
….
Ngoài những đảng viên đã bỏ đảng và sắp bỏ đảng ấy, những người nổi tiếng cũng đang tập hợp lại dưới ngọn cờ dân tộc, để chống lại cái đảng thối tha, phản động để bảo vệ nhân dân, bảo vệ tổ quốc trong tình hình hết sức nguy hiểm hiện nay, tiêu biểu là nhóm nhân sỹ trí thức 72: những người mà tên tuổi họ gắn với những công trình khoa học, kỹ thuật nổi tiếng như GSTS Nguyễn Quang A, GS Chu Hảo, GS Phạm Duy Hiển , GSTS Hoàng Xuân Phú, GS Hoàng Tụy, GSTS Nguyễn Minh Thuyết, GSTS Hồ Ngọc Đại(con rể TBT Lê Duẩn), GSTương lai, ,PGS TS Trần thị Băng Thanh, TS Nguyễn Văn Khải, Nhà văn Nguyên Ngọc (tác giả của “đất nước đứng lên”, bác sỹ Huỳnh Tấn Mẫm (chủ tịch tổng hội SV Sài gòn trước 1975), LS Lê Hiếu Đằng, LS Hồ Ngọc Nhuận, LS Hà Huy Sơn, LS Tr ần Quốc Thuận (nguyên CNUBPL quốc hội ), bộ trưởng tư pháp Nguyễn Đình Lộc … Đến những vị tướng nổi tiếng cầm quân chiến đấu như Trung tướng Lê Hữu Đức(nguyên cục trưởng cục tác chiến trong chiến tranh chống Mỹ), thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh(phong h àm 1958,nguyên đaị sứ VN tại TQ), thiếu tướng Nguyễn Hữu Anh (Em ruột trung tướng Đồng Sỹ Nguyên-nguyên phó GĐ Học viện HC, nguyên cục trưởng cục ĐNQS, tham gia chỉ huy chiến đấu tại quảng trị 1972, Thiếu tướng Huỳnh Đắc Hương (nguyên thứ trưởng bộ TBXH),GSTSBS đại tá Nguyễn Thị Ngọc Toản (phu nhân trung tướng Cao Văn Khánh-phó t ổng TMT) … có nhưững người mà gia đình họ là gia đình cách mạng “gộc “ nhiều đời , là gia đình có nhiều liệt sỹ , nhiều người là thương binh, anh hùng , nhiều người là đảng viên nhiều năm. Đó là những người, là lớp người cs lão thành , góp công “khai quốc công thần” có người vào đảng từ khi tổng bí thư, thủ tướng còn chưa sinh ra, nhiều người vào sinh ra tử trong suốt cả mấy cuộc chiến tranh, nhiều người công trạng đầy mình(kể cả tổng bí thư, thủ tướng cũng không sánh nổi với họ), cả đời họ phấn đấu không mệt mỏi vì độc lập dân tộc, vì sự công bằng xã hội, vì hạnh phúc ấm no cho toàn dân, cho sự phát triển và trường tồn của tổ quốc, họ không đòi hỏi quyền lợi cá nhân,( kể cả khi đa đảng thì riêng cá nhân họ cũng không được gì hơn). Mục đích của họ không tranh đấu vì địa vị, đặc quyền đặc lợi cho cá nhân, không có gì là “bất mãn cá nhân” (như bộ máy tuyên truyền của đảng và nhà nước ra sức bôi nhọ) , hơn nữa họ đã quá già, nên không còn nghĩ gì cho riêng mình, mà chỉ đau đáu lo cho vận mệnh đất nước, tương lai dân tộc. Tiếng nói của họ chưa thấy gì cho riêng mình, cho phe nhóm nào, mà luôn chỉ là tâm tư, là nguyện vọng của người dân, người dân nghe họ nói, muốn họ nói hộ lòng mình, vì thế người dân ủng hộ họ, theo họ. Và vì thế , họ là đại diện chân chính cho người dân hiện nay mạnh dạn “dám” nói lên sự thật , nói lên tiếng nói thay cho người dân vì phần lớn người dân và kể cả đa số cán bộ đảng viên đều “sợ”bị kẻ cầm quyền trả thù, sợ liên lụy khó dễ- nên không dám nói -hoặc chỉ nói những gì kẻ cầm quyền muốn, chứ không dám nói điều mình muốn-trò hề lấy ý kiến trong sự hăm dọa hiện nay đang diễn ra “thuận ý đảng”-“nghịch lòng dân” là như vậy

-Đó còn là những người tiên phong dám dấn thân bất chấp đàn áp tù ngục, công khai trực diện phản bác và lên án kẻ cầm quyên độc tài đàn áp tự do dân chủ, mà tiêu biểu là các ông Hà Sĩ Phu, Bùi Minh Quốc, Trần Vàng Sao cùng những tuổi trẻ được sinh ra và trưởng thành trong chế độ như Luật Sư Lê Thị Công Nhân, Lê Công Định, Nguyễn Văn Đài, Nguyễn Vũ Bình, Nguyễn Tiến Trung, Phạm Thanh Nghiên, Tạ Phong Tần, Phạm Hồng Sơn, Trần Huỳnh Duy Thức, Trần Khải Thanh Thủy, Cù Huy Hà Vũ, Điếu Cày, Nguyễn Việt Khang, Phương Uyên, Đinh Nguyên Kha, Đỗ Thị Minh Hạnh, Phạm Viết Đào, Trương Duy Nhất, -Đó còn là những Bloger, những nhà báo dám phản ánh sự thật, bênh vực cho người dân, vạch mặt nhà cầm quyền: Huy Đức, Phạm Tiến Dũng, Nguyễn Xuân Diện, Lê Hiền Đức, Mẹ Nấm, Nguyễn Hoàng Vy, Huỳnnh Thục Vy,Trịnh Thị Kim Tiến, Người Buôn Gió…

Nhiều lắm, nhiều lắm, biết kể sao cho hết. NẾU KỂ HẾT PHẢI LÀ 90 TRIỆU NGƯỜI

1 nhận xét:

  1. Sau Hội Nghị Kỳ họp 6 Quốc hội Khóa XIII "bổn củ soạn lại" vẫn giử y như củ (22- 10- 2013), ĐCSVN vẫn kiên gan duy trì cẩm nang thành ngữ (như kim chỉ Nam): ""Còn Đảng Còn Mình, còn Tiền đô Quyền lực, còn lâu đài xe "khủng", còn vợ đẹp con du học, còn cha truyền con nối, còn danh vọng cao sang, còn bà con nội ngoại hưởng nhờ..."" Thay đổi bất cứ điều gì trong hiến pháp là TỰ SÁT.

    Cho nên, từ Hồ chí minh cho đến tên đảng viên mới kết nạp hôm nay, đcsVN chuyên chính vô sản lừa bịp bẩm sinh toàn là một lũ "NÓI MỘT ĐÀNG LÀM MỘT NẼO BẤT NHẤT, CHUYÊN TUYÊN TRUYỀN LÁO KHOÉT SƠ ĐẲNG, PHUN RA RỒI LIẾM LẠI…?!
    Tập đoàn ĐcsVN CHUYÊN CHỈ GIỎI ĐÀN ÁP ĐÁNH ĐẬP TÀN NHẪN NHỮNG NGƯỜI DÂN DÁM NÓI LÊN SỰ THẬT.
    Tập đoàn ĐcsVN ĐÀN ÁP DÃ MAN VỚI DÂN NGHÈO, DÂN OAN VIỆT NAM Tập đoàn ĐcsVN đã 38 năm nay LUÔN LÚC NÀO CŨNG CƯ XỬ VÔ NHÂN TÍNH, KHÔNG VÌ DÂN DO DÂN, KHÔNG KHOAN NHƯỢNG VỚI ĐỒNG BÀO RUỘT THỊT MÌNH. "HÈN VỚI GIẶC TẦU, ÁC VỚI NHÂN DÂN VIỆT NAM"

    BẰNG CHỨNG 38 NĂM CẦM QUYỀN THỐNG NHẤT ĐẤT NƯỚC MÀ VẪN CÒN THUA CÁC NƯỚC TRONG KHU VỰC NHIỀU MẶT
    HIỆN TẠI ĐANG BỊ TẦU CỘNG ĐIỀU KHIỂN NHƯ MỘT LŨ CHÓ TRUNG THÀNH, BỊ ĐÁNH ĐẬP TRỪNG PHẠT MÀ KHÔNG DÁM KÊU LÊN MỘT TIẾNG “ẲNG” ĐAU ĐỚN, THÌ LÀM ĐƯỢC RA TRÒ GÌ? MẤT NƯỚC LÀ ĐIỀU KHÓ TRÁNH KHỎI.

    CỘNG SẢN LÀ ĐỒ PHẾ THẢI THỐI RỬA, CHỈ CÓ HỦY DIỆT ĐỂ TRỪ HẬU HOẠN CHO CƠ ĐỒ VIỆT TỘC.

    Trả lờiXóa