Thứ Năm, 6 tháng 6, 2013

Người dân VN phải chăng đã thôi ngái ngủ và bắt đầu tỉnh giấc?

Nam Nhân

                

Có khi nào chúng ta tự hỏi rằng tại sao lúc này nhân dân lại đặt ra vấn đề đổi tên nước CHXHCNVN thành tên cũ VNDCCH chẳng hạn? yêu cầu bỏ điều 4 xác định quyền lãnh đạo duy nhất của ĐCSVN? Dễ dàng để có thể nhận thấy rằng người dân đã và đang ngán ngẩm với con đường tiến lên XHCN và sự toàn trị độc tôn của ĐCSVN?


Xã hội Việt Nam hiện nay, ngày mỗi ngày, sự “thức tỉnh” trong mọi tầng lớp người dân càng trở nên rõ nét hơn, sự chống đối mang nhiều tự tin hơn và mạnh mẽ hơn ! Nó biểu thị ở việc, trong những “tiếng nói dân chủ” và sự “ủng hộ dân chủ”, so với trước, ngày càng giãm đi sự chửi bới cuồng lọan, thô tục thường gây nên phản tác dụng …nhường chổ cho sự xuất hiện ngày càng nhiều, những lập luận trầm tĩnh nhưng sắt bén và kiên quyết, cho những lý lẽ ngày càng xác đáng và rõ ràng, những trao đổi cởi mở hơn giữa những người phan tỉnh bên trong nước và những người tự do ở hải ngoại. Internet đã nối kết mọi người. Sự trao đổi dần dần khiến “cả hai bên” hiểu nhau sâu sắc hơn vì nhận ra họ có cùng chung một mục đích xây dựng một nền dân chủ cho VN…tất cả đều biểu hiện cho thấy những kháng cự quyết liệt nhưng rất thực tế trong lòng người dân Việt Nam ! Những tranh đấu và phát biểu hiện nay đều có cùng một nội dung, gọi chính xác theo đúng thủ đọan “mị dân” muôn thuở của nhà cầm quyền là …“phản động” ?…

Người dân VN phải chăng đã thôi ngái ngủ và bắt đầu tỉnh giấc?

Nhưng những ngôn từ trong làn sóng chống đối ngày nay, lại ngày càng vô cùng phong phú, đa dạng. Nghĩa là, từ trong hầu hết các lĩnh vực, sự “giống nhau”, “sự đồng cảm” về cùng một “vấn đề”, về hiện trạng của xã hội VN đã xuất hiện và trở nên rộng rãi, cùng xuất phát từ rất nhiều cá nhân, tập thể tuy đơn lẻ, tuy khác nhau. Nó cho thấy một điều đơn giản, sự chống đối và bất mãn đã và đang xuất phát từ mọi tầng lớp người dân trong xã hội Việt Nam. Tất cả lại ngày càng “đi sâu, đi sát” đến mọi ngóc ngách “nhạy cảm” của chính nền tản lý thuyết CNCS độc tôn. Tất cả đều như muốn xé toang những “mị hoặc” của một thể chế, một chủ nghĩa đang thối rữa!

Ngày càng mạnh mẽ , sự phản tỉnh và chống đối đang dần hình thành một cơn lốc xóay ! Cơn lốc xóay này đang và sẽ cuốn theo tất cả, không chỉ riêng những người đang đấu tranh quyết liệt cho dân chủ ở VN, không chỉ gồm cả những người “sống vô tư, thờ ơ”,“mackeno”, không chỉ những trí thức cấp tiến, những nhà văn, nhà giáo, nhà soạn kịch bản, đạo diễn, và cả đến những Đảng viên công sản từ cấp chủ tịch, cấp tướng, tá ..đến những cấp thấp nhất, nhỏ nhất trong cái “guồng máy khốn nạn to lớn“ kia.

Sự phản tỉnh của tòan dân ! Sự “phản tỉnh” ấy đã là một phong trào trở nên rất “phổ biến” ở mọi nơi , mọi lúc ! Một sự “phổ biến” mà CSVN dĩ nhiên “rất là không muốn” nhưng chắc chắn là không thể chặn lại ! Và đặc biệt trong lúc ấy, điều may mắn là, tất cả những sự chống đối “phản động” ấy, hơn bao giờ hết, đang được chính cái thực tế hàng ngày trong xã hội CSVN hiện nay chứng minh rõ nét “tính đúng đắn” của nó!

Lâu nay có nhiều quan điểm cho rằng để thực hiện dân chủ cần phải nâng cao dân trí đã. Đây chẳng qua là một phương thức câu giờ của Đảng cầm quyền trước thực trạng đòi hỏi dân chủ của nhân dân ngày càng mạnh hơn. Thực ra, tất cả những cuộc cải tổ, hoặc cao hơn nữa là các cuộc cách mạng thành công, không phải vì người ta nâng cao dân trí được cho dân, mà vì xuất hiện được một số các cá nhân tinh hoa, dũng cảm, có khả năng thu hút được quần chúng, biến sức mạnh của quần chúng thành lực đẩy xoay chuyển xã hội.

Thu hút quần chúng, không nhất thiết là làm cho họ hiểu đúng những khái niệm phức tạp, những thể chế này nọ có ưu điểm như thế nào. Thực ra, không thể hi vọng quần chúng hiểu được tại sao cần phải dân chủ, tại sao phải tam quyền phân lập v.v…mà chỉ cần họ cảm thấy bức xúc với những bất công xã hội diễn ra trước mắt họ, họ cảm thấy chán ghét và muốn thay đổi. Đấy là việc mà các nhà dân chủ, các trí thức cấp tiến, và ngay cả các đảng viên CS chân chính… hiện nay đang làm.

Xã hội VN ngày nay đã và đang xuất hiện những tinh hoa như thế, nhiều cá nhân đã vượt qua sự sợ hãi, sự đè nén hàng thập niên qua để dũng cảm đứng lên tranh đấu cho công bằng xã hội và lẽ phải của lương tâm. Như vậy, dĩ nhiên chính quyền không thể hài lòng được.

Dĩ nhiên chính phủ cầm quyền hiện tại cũng đã nhận ra sự phản tỉnh của toàn dân cho nên mới dựng nên phong trào chỉnh đốn Đảng hay là tự sát. Cho dù ĐCS có dày công o bế những ngôn từ đầy kịch tính mị dân như là xây dựng chủ quyền nhân dân…vân.vâ.. Nhưng mà không có một mô hình chính trị nào có thể vừa đảm bảo tính độc tài toàn trị của chính quyền vừa đảm bảo nền dân chủ cho nhân dân. Dân chủ là khắc tinh của Độc tài. Không có giải pháp nào để “chó sói vẫn no, và cừu vẫn nguyên vẹn” cả. Bởi chẳng có chính quyền nào dễ dàng chia sẻ quyền lực với nhân dân nếu như không có sự đấu tranh mạnh mẽ, khiến cho họ rát mặt.

Chúng ta không lạ rằng tại sao có vị Dân Biểu phát biểu như ngái ngủ như mình chính là “Đảng Biểu” chứ không phải là “Dân Biểu” đại diện cho quyền lợi nhân dân. Bởi vì một lẽ rất đơn giản và thường tình: “đối với các Dân Biểu QH, các chính trị gia những người được Đảng cử cho dân bầu, những người đang hưởng ơn mưa móc của chế độ thì chẳng bao giờ là lúc cần phải thay đổi, chẳng có cái gì ảnh hưởng đến quyền lợi mà họ đang hưởng cần phải thay đổi”.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét