Trúc Bạch
Kịch Bản 1
Nguyên Cáo : Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa VN –
Bị Cáo : Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa .
Quan tòa hỏi CHXHCNVN : – Nguyên cáo một mực cho rằng Hoàng Sa và Trường Sa là của Nguyên Cáo, nhưng đã bị người hàng xóm là bị cáo CHNDTH xâm chiếm phải không ?
CHXHCNVN : – Dạ đúng !
Quan tòa : – Nhưng bên bị lại cho rằng VNDCCH, là tiền thân của nguyên cáo đã ký giấy công nhận Hoàng Sa và Trường Sa là của y can , và y can cũng đã có trình tòa bản “công hàm” mà VNDCCH tức tiền thân của nguyên cáo – có quốc huy VNDCCH, có ký tên và đóng dấu hẳn hoi, vậy nguyên cáo giải thích thế nào về bản “công hàm” này” ?
CHXHCNVN : – Dạ oan cho “em” quá….Xin tòa coi lại trong bản Công Hàm mà (chúng) em ký, có chữ nào ghi Hoàng Sa và Trường Sa là của CHNDTH đâu ?
Quan tòa : – Đúng là trong bản “Công Hàm” tuyệt không có chữ nào là Hoàng Sa và Trường Sa cả .
Thôi được, nguyên cáo có thể ngồi xuống .
Quan tòa cho vời bị cáo CHNDTH và hỏi : Rõ ràng trong Công Hàm mà nguyên cáo VNDCCH – tiền thân của CHXHCNVN – ký “ghi nhận, tán thành và tôn trong” quyết định chủ quyền 12 hải lý trên Biển Hoa Nam của CHNDTH , nhưng không hề ghi chữ nào là Hoàng Sa và Trường Sa, vậy tại sao bị cáo lại cứ nằng nặc cho rằng bên nguyên đã công nhận hai món này là của bị cáo rồi ?
Bị cáo CHNDTH : – Thưa quan tòa, xin quý tòa đọc lại câu mở đầu của bản công hàm do VNDCCH ký, có phải là có câu :”Chính phủ nước VNDCCH ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4 tháng 9 năm 1958 của chính phủ nước CHNDTH, quyết định về hải phận của TQ” không ?, Và điều quan trọng là trong bản công hàm ấy tuyệt nhiên không hề có bất cứ sự phản đối ở bất cứ một điều khoản nào trong bản tuyên bố của “em”, có phải không ?
Quan tòa :- Đúng là có câu “ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4/9/1958 của CHNDTH ..”, và đúng là không hề có bất cứ một sự phản đối ở bất cứ một điều khoản nào .
CHNDTH: – Thưa , như thế có nghĩa là VNDCCH đã đồng ý công nhận mọi điều mà em ghi trong bản tuyên bố của em , có phải không ?
Quan tòa : – Rõ ràng phải hiểu là như thế !
CHNDTH : Vậy bây giờ xin quan tòa coi lại trong bản tuyên bố của em xem có ghi rằng Nam Sa và Tây Sa, tức Hoàng Sa và Trương Sa – theo cách gọi của VNDCCH (tiền thân của CHXHCVN) – là vùng lãnh thổ của CHNDTH không ?
Quan tòa :- Đúng là có ghi, mà lại ghi đến hai lần trong cả hai điều quan trong nhất của văn bản là điều một (mở đầu) và điều bốn (kết luận) (quan tòa lẩm bẩm : Có mù đâu mà không thấy !):
CHNDTH : Thưa quý tòa, như thế thì làm sao có thể bảo rằng VNDCCH đã không hề ghi nhận và tán thành Nam Sa và Tây Sa là của em cho được ?!
Quan tòa : ????!!!!! – sau hai giờ nghỉ để nghị án :
Quan tòa Gõ búa : – Xét rằng ,vì VNDCCH – tiền thân của CHXHCNVN – đã Vô điều kiện- công nhận toàn bộ bản tuyên bố của CHNDTH ngày 4/9/1958, mà trong bản tuyên bố này đã ghi rõ rằng Nam Sa và Tây Sa là của CHNDTH” , như thế có nghĩa khẳng định rằng VNDCCH – tiền thân của CHXHCNVN – đã mặc nhiên công nhận Nam Sa và Tây Sa là của CHNDTH .
Nay Tòa tuyên bố Mọi cáo buộc từ phía CHXHCNVN đối với CHNDTH về tội danh xâm chiếm Hòang Sa và Trường Sa là Vô Giá Trị .mọi bên phải có bổn phận tôn trong phán quyết này , và các bên có sáu tháng để “kháng án” …
Bãi Tòa !
Kịch Bản 2 (Diễn tiến thế nào khi CHXHCNVN kháng án ? Xin xem hồi sau sẽ rõ)
CHXHCNVN :- Dạ em có quyền kiện chứ !, Em kiện là kiện CHNDTH đã cưỡng chiếm HS và TS của thằng VNCH cơ.
Quan tòa : Ý nguyên cáo cho rằng HS và TS là của (thằng) VNCH , và CHNDTH đã xâm chiếm bất hợp pháp của thằng VNCH có phải không ?, vậy thì cái thằng mang tên VNCH mà nguyên cáo cho là sở hữu chủ của hai món đồ này đang ở đâu và vì lý do gì nó không đứng đơn kiện mà lại để nguyên cáo đứng đơn ?
CHXHCNVN :- Thưa tòa, thằng VNCH đã chết rồi và em là người thừa kế của nó, với tư cách là người thừa kế của thằng VNCH, em có quyền đứng đơn kiện CHNDTH và đòi lại HS,TS .
Quan tòa : – Đúng ! Nếu nguyên cáo là người thừa kế của VNCH thì nguyên cáo có quyền kiện đòi lại HS, TS, vì tòa cũng có chứng cớ là CHNDTH đã dùng vũ lực để cướp của thằng VNCH; Tuy nhiên, tòa cần nguyên cáo chưng bằng chứng rằng mình là thừa kế tài sản của người quá cố qua di chúc mà người quá cố để lại .
CHXHCNVN : – (lúng túng một chút) :- Thưa toà, em không có di chúc ạ .
Quan tòa :- Tại sao là người thừa kế mà không có di chúc ?
CHXHCNVN : – Thưa tòa,tại em – lỡ tay – giết thằng VNCH chết không kịp ngáp, cho nên nó cũng không kịp viết di chúc cho em .
Quan tòa : …Chửi thầm trong bụng : “Đụt …cđm, mày đã vào nhà người ta, giết người cướp của , bắt con cái người ta – đứa thì nhốt tù, đứa thì tống lên núi, còn một phần thì đuổi tận giết tiệt phải bôn ba trốn qua xứ người…..vậy mà mày còn đòi quyền thừa kế cái con….kẹc gì ?!”….
Quan tòa đập búa phán : …..
He he he ..Biên bản viết tới đây thì bỗng giựt mình thức dậy vì tiếng đập búa quá tay trong lúc tức giận của quan tòa, thế cho nên không biết “hồi sau” thế nào.
Thành thực cáo lỗi !
Vâng, bất cứ điều gì, bao gồm các kịch bản về một phiên tòa mà tác giả đã đặt ra, đều có thể xảy ra.
Trả lờiXóaNhưng với một kịch bản như vậy mà lại gọi đó là một câu CHUYỆN VUI thì nước Việt này sẽ còn BUỒN dài dài, trừ khi tác giả của nó không phải là người Việt.
Hình như cái sự hả hê được trả thù, được vạch mặt một kẻ khác ý thức hệ đã khuất đã lấn át hẳn nỗi NHỤC mất nước mới làm cho người ta VUI mừng phấn khởi như thế.
Người Việt mà cứ thế này thì muôn năm nữa cũng không ngóc đầu lên được! Đừng chỉ trách những người như ông Phạm Văn Đồng!
Thế đường lưỡi bò Bố mày vẽ à hở CHNDTH vẽ có toạ độ , kinh độ gì không .ai chứng nhận cho mày ?một người nông dân toét mắt dự tòa hỏi bâng quơ ,Đ cai con mẹ thằng quan tòa ngu như rứa .người nông dân nhổ một bãi nước bọt phuổi đít đi ra !
Trả lờiXóa[Người Việt mà cứ thế này thì muôn năm nữa cũng không ngóc đầu lên được! Đừng chỉ trách những người như ông Phạm Văn Đồng!]
Trả lờiXóaCứ cho là thế. Nhưng cũng mong các "học rả" đọc "chuyện vui" này để ngẫm nghĩ về những lý lẽ cần phải có để tranh biện trước tòa (hi vọng là sẽ có ngày được ra tòa). Bằng không cứ mang những lý luận kiểu: "do hoàn cảnh đặc thù thời chiến, hữu nghị anh em, chỉ là ủng hộ chính trị", hay "đấy chỉ là lời hứa vu vơ" hay như mấy ngày gần đây tuyên huấn nghĩ ra mánh mới gọi "công hàm" là "công thư"v.v.... ra tòa nó quẳng mẹ nó vào sọt rác thì còn NHỤC nữa. Nhục (và đau) vì bị mất nước đã đành. Còn nhục hơn vì bị thế giới nó nghĩ: bố con chúng mày ngu thế mà còn cứ khen nhau giỏi thì mất nước là phải, còn kêu ca cái đéo gì nữa?