Thứ Sáu, 19 tháng 7, 2013

Chỉ có dân chủ mới mở đường và bảo đảm cho phát triển lành mạnh.

T.T
                              
Dù sao đi nữa, cuộc sống tại VN bây giờ được vậy cũng đã đáng quý lắm rồi. So với cái thuở ” ĩa chưa xong mà người khác đã chờ sẵn, thò cặp đũa gắp bắt nhột đít ! Cái thuở tại VN vẫn gánh thùng “cứt người” đi bán cho dân trồng rau , mà người mua vô tư “xắn tay áo” thò vào thùng ngóay, bóp…để kiểm tra “chất lượng sản phẩm” vì sợ người bán cố tình trộn đất thêm cho nặng để tính giá cao. So với thùng phân của nền kinh tế XHCN “tự lực cánh sinh” ấy, giờ này, như vầy đã là khá tiến bộ lắm rồi !

Tuy nhiên, khiếm khuyết trong nhận định, so sánh hời hợt và tự hào đến buồn cười về chuyện VN “rũ buồn đứng dậy sáng loà” trong cái đám sình bao cấp, chuyên chính vô sản, kinh tế tập trung mà VN bị đẩy vào đó. Nay thì suốt ngày GDP, chỉ số tăng trưởng… lòi thêm ra sự mù lòa về nhận định phát triển Kinh tế : Sự phát tirển Kinh tế của VN theo một quy luật gọi là “Con cóc nhảy” 


Cú nhảy ban đầu của con cóc VN là rất xa vì so với chuẩn …đứng yên! Ví dụ từ 2 cent lên đến những 5 đô la (vọt 250 %) ! Cú nhảy thứ hai ngắn hơn, khó hơn, nhưng có giá trị hơn vẫn có tỉ lệ “thành đạt “khá lớn ( ví dụ 150 % của 5$ quèn!). Những bước tiếp theo, ngày càng ngắn hơn, từ khó đến cực kỳ khó ( gọi là con cóc…mệt ) tuy nhiên nó là những tỉ lệ nhỏ trên một cái nền có giá trị to 3%-5% đối với hàng trăm ngàn tỉ $ của Nhật hoặc Mỹ là cả một sự mơ ước gần như vĩnh viễn khó đạt của Việt Nam. 

 Hay ho gì mà cứ bám chặc một cách mù quán vào 250% của có 2 cent bạc, cứ so sánh lẩn quẩn trong luỹ tre làng mà không xem thử VN đang đứng ở đâu trên thế giới! Hiện nay “Con cóc ghẻ VN” mắc bịnh tham nhũng, bè phái lợi ích nhóm đục khóet sâu vào thân thể nên hết nhảy mà chỉ còn ”trườn” đi, dù mới chỉ ở bước thứ 3, thứ 4 (bệnh nặng thêm phần nào do có sự bịt mắt “hoan hô, xúi dại“ )
Đó là chưa nói đến tình trạng dân chủ, nhân quyền. Dân Chủ không những là một nhu cầu cần thiết của con người khi đã sống trong một tổ chức xã hội như ngày nay mà còn là nhu cầu hàng đầu, đi trước cả nhu cầu vật chất.

Một nền kinh tế “thần kỳ ” như của Trung Quốc để làm gì?, chức danh “Siêu Cường” để làm gì khi nó không phục vụ con người, không mang lại Tự Do, Bình Đẳng cho Con Người?

Chỉ có dân chủ mới mở đường và bảo đảm cho phát triển lành mạnh. Sau khi đổi mới, kinh tế Việt Nam tiến vọt hẳn lên so với những năm u ám trước đó để đạt tốc độ tăng trưởng vào loại cao trên thế giới. Nhưng, xét trong tổng thể, không thể nói Việt Nam đang phát triển lành mạnh. Việt Nam hiện là một trong những nước tham nhũng nhất thế giới (xếp hạng 94/143 nước), Việt Nam hiện vẫn còn được xếp hạng kém nhất thế giới về chỉ số phát triển con người (xếp hạng 112/177 nước), Việt Nam hiện là một trong những nước có chỉ số tự do báo chí tồi tệ nhất thế giới (xếp hạng 135/143 nước)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét