Thứ Sáu, 30 tháng 5, 2014

BÀN THÊM CHÚT Ý NGHĨA CỦA CÔNG HÀM 58

Diễn Đàn Công Nhân

                                       

Ngay từ lúc ban sơ, không phải TQ đã không biết các đảo Hoàng Sa và Trường Sa là của VN.

Bởi vì đã từ rất lâu rồi trong thực tế lịch sử, các chính quyền nhà nước quân chủ VN đã có những hành động thăm dò, khai thác, chiếm hữu, dựng mốc chủ quyền lãnh thổ trên hai quần đảo này mà không có nước thứ ba phản đối hay động chạm đến. Có nghĩa không có bất kỳ tranh chấp nào trước kia, đó là sự khẳng định mặc nhiên và minh nhiên đây là các đất biển đảo của VN.


TQ biết mà vẫn đưa ra lời tuyên bố đơn phương phạm vi lãnh hải 12 hải lý của mình, trong đó có nhắc tới hai đảo Tây Sa và Nam Sa, theo tên gọi của TQ, nhằm chỉ định cho Hoàng Sa, Trường Sa, theo tên gọi của VN, dù biết tỏng tòng tong hai nơi này vốn đã thuộc VN.

Lời tuyên bố lúc đó chỉ là lời tuyên bố đơn phương của TQ. Nó dĩ nhiên vì lý do toan tính nhiều mặt về sau, ngay từ thời điểm đó, nhằm để có lợi cho TQ. Thực chất TQ đã bất chấp quyền lợi chính đáng và thực tế của VN khi nêu đích danh hai nhóm quần đảo này của VN. Hành vi của TQ như vậy đã có thâm ý ích kỷ, coi thường và trịch thượng ngay từ đầu đối với VN, cho dù VN đó là ai, phe nào, hay như thế nào. Rõ ràng sự tuyên bố đơn phương lãnh hải 12 hải lý của mình, cho dù đó chỉ là một chiều, chủ quan, chưa có giá trị đa phương hay thống nhất về mặt nhiều nước, mặt quốc tế, nhưng TQ đã nhồi cả hai đảo của VN vào trong đó bằng tên gọi chỉ thuần túy trên danh nghĩa là Tây Sa và Nam Sa của TQ. Chủ quyền không thể xuất phát thuần túy bằng tên gọi do tự mình đặt ra trong khi thực tế mình không hiện diện mà đã do người khác hiện diện ngay từ trước. Điều này đã thể hiện tính cách càn đùa, bất chấp, phản công bằng và phi công lý ngay từ đầu về phía TQ. Không ai có thể trên đường đi đâu đó, thấy cái gì hay thì đặt cho cái tên rồi tự coi đó là của mình. Lời tuyên bố đơn phương về cái gì đó đã chưa phải thật sự là pháp lý, huống gì mình lại vơ vào cho mình cái gì đó đã do người khác từ lâu làm chủ, thì thật sự lại càng vô lý và phi pháp. Thế nhưng TQ đã vi phạm hai điều này rồi ngày nay còn coi đó là bằng chứng, để tùy tiện nói mình đặt giàn khoan HD 981 ngay trong lãnh hải của mình.

Ông Phạm Văn Đồng khi gởi Công hàm 58 cho TQ để tán thành lời tuyên bố đơn phương của TQ, dĩ nhiên cũng đã biết HS-TS là của VN, nhưng chắc hẳn vì chẳng đặng đừng do bởi áp lực của tình huống nhất định nào đó trước TQ, nên ông Đồng vẫn không hề minh thị từ bỏ hay thừa nhận hai quần đảo này là của TQ gì cả. Do vậy không thể coi đây là sự mặc nhiên chấp nhận của ông Đồng, bởi như vậy thì cũng có thể nói ngược lại là sự mặc nhiên không chấp nhận ý đồ lời tuyên bố của TQ về biển đảo của VN nên mới không nói minh bạch ra mà chỉ thực tế là hưởng ứng theo kiểu ngoại giao một cách khơi khơi.

Nhưng thật sự mà nói, người ta có thể đoán ra được thế kẹt của Miền Bắc lúc đó đối với TQ. Chính thế kẹt này mà chỉ 10 ngày sau khi TQ ra tuyên bố của họ, ông PVĐ đã gửi ngay Công hàm cho TQ. Câu hỏi đặt ra tại sao phải cập rập, và nếu yên lặng có được không ? Rõ ràng chắc quan niệm lúc đó của miền Bắc là tình đồng chí anh em, vả chăng hẳn phải bị áp lực tức bó buộc của TQ, nên nhất thiết ông Đồng đã phải nhặm lẹ đáp ứng như vậy. Nhưng phải công nhận ông cũng có ý TRÁNH NÉ, tức không đả động gì đến đích danh HS-TS trong Công hàm, và sau đó chính phía TQ cũng phải lờ đi, như vậy coi như hai bên không có ám thị đích xác gì hai biển đảo này đã vốn thuộc VN cả.

Cũng chính bởi thế nên sau này TQ đã hai lần đem quân đánh chiếm Hoàng Sa của VN. Quân VN miền Nam và quân VN miền Bắc trước và sau 75 đều chống trả lại quyết liệt. Điều đó cho thấy VN chưa hề từng công nhận gì đối với TQ về biển đảo này cả, mà thực chất chỉ có TQ xâm lăng và đánh chiếm hai vùng biển này của VN.

Bởi vậy quan điểm cho răng Công hàm đã mặc nhiên chấp nhận cho TQ hay của TQ hai vùng biển đảo này là hoàn toàn không đúng thực tế và không đúng lô-gích. Bởi vì giữa mặc nhiên đồng ý và mặc nhiên không đồng ý đều không thể áp đặt được mà phải suy lý kèm theo nhiều yếu tố liên quan khác. TQ rõ ràng đã có hành vi xâm lấn và đánh chiếm, như vậy không thể suy lý theo cách mặc nhiên chấp nhận mà phải theo cách mặc nhiên không chấp trước đó của phía VN.

Giờ thì TQ lại mang giàn khoan đến, nói đó là vùng biển của mình và mình được quyền hành động. Đây cũng là lối nói ngang ngược giống như trước kia đã ép ông PVĐ đưa ra Công hàm nhưng vẫn bị ông Đồng có hành vi tránh né không công nhận các biển đảo HS-TS là của TQ, vì ông Đồng vốn biết chắc chắn nó là của VN. Nói như thế để thấy rằng VN cần thoát nhanh khỏi TQ càng sớm càng tốt. Bởi vì qua cả hai giai đoạn, TQ luôn luôn không từ bỏ tham vọng biển Đông của mình và TQ chẳng bao giờ thực sự xem VN là anh em gì cả. Hành vi của TQ là hành vi kẻ cả, hành vi kiểu anh chị. Nhưng VN từ ngàn xưa luôn giữ hòa hiếu mà không bao giờ từ bỏ quyền tự chủ của mình. Đây cũng chính là nguyên lý và bài học mà ngày nay VN cần nêu cao và mọi thế hệ sau này cũng vậy. VN và TQ là hai nước láng giềng, chỉ nên giữ khoảng cách cần thiết, bình đẳng nhau, không thể bao giờ là kiểu anh em mù quáng. Có khi xung đột, có khi hòa bình, nhưng biên giới cương thổ phải rạch ròi, nền độc lập, tự chủ phải luôn giữ vững chính là như thế.

Rõ ràng lập luận của TQ luôn luôn là lập luận của kẻ mạnh, xưa cũng như nay. VN yếu thế hơn, nhưng không thể chỉ bị động đối với TQ, đó chính là tinh thần, ý thức độc lập sáng suốt, công bằng, tinh thần tự chủ chính đáng, cần thiết bất cứ thời nào và hoàn cảnh nào đều cần phải cảnh giác và luôn luôn cương quyết giữ vững bằng mọi giá chính đáng nhất.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét